Năm người đến một khúc quanh, mọp xuống ngưng thần quan sát, Tây Môn Triều Ngọ hạ thấp giọng nói:
- Hạng huynh có biết Như Ý Phủ nằm ở hướng nào không?
Hạng Chân lắc đầu:
- Tại hạ không rõ!
Kha Nhẫn tiếp lời:
- Như Ý Phủ hẳn là hết sức nguy nga tráng lệ, chúng ta cứ đột nhập vào một tòa nhà như vậy thì sẽ không lầm đâu!
Hạng Chân gật đầu:
- Cũng đành vậy thôi! Bây giờ chúng ta chia làm ba nhóm, nhóm sau đi theo nhóm trước, tại hạ đi đầu mở đường. Tây Môn đương gia đi cùng Lê Đông,Kha huynh đi cùng Lỗ Hào, như vậy sẽ tránh được bại lộ hành tung cùnglúc, hai nữa là có thể tiếp ứng lẫn nhau.
Bốn người cùng gật đầu, Hạng Chân liền tung mình phóng đi như một làn khóc, loáng cái đã ra ngoài chín mười trượng.
Tây Môn Triều Ngọ vỗ vai Lê Đông, hai người cũng liền phi thân theo sau, tiếp đến là Kha Nhẫn cùng Lỗ Hào.
Hạng Chân thoáng chốc đã vượt qua con đường ngang, phía trước là một dãi nhà thấp, từ trên mái nhà phóng mắt nhìn, có thể trông thấy nốt cánh rừngrậm rạp.
Trong rừng có ánh đèn lấp lánh, loáng thoáng một ngôi nhà đồ sộ nguy nga, hệt như một con thú khổng lồ có rất nhiều mắt sáng.
Vừa định ngoảnh lại ra hiệu, Hạng Chân chợt nghe có tiếng bước chân vanglên từ bên kia dãy nhà trước mặt, liền vội nép sát vào vách tường, đưatay gỡ lấy một miếng đất vôi, vung tay ném ra sau.
Liền sau đó,từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-sat-tinh/2739246/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.