Trong rừng từng cơn gió rét buốt, dưới làn mưa tuyết lất phất rơi, những dũng sĩ bạch y kim hoàn nhanh chóng dắt ngựa đến tập họp tại một khoảng đất trống ven rừng.
Bạch Y Tuyệt Đao Thiết Độc Hành ngồi trênlưng con tuấn mã rất hùng dũng, có màu lông đen mượt, đầu to tai vểnh,bốn vó rắn khỏe, dù kẻ không sành về ngựa chỉ thoáng nhìn cũng biết đólà một long câu phi thường.
Đưa tay vuốt lên chiếc yên ngựa sắcxảo, Thiết Độc Hành nghiêng đầu nhìn Hạng Chân mỉm cười. Lúc này HạngChân đang ngồi trên một con ngựa màu vàng to khỏe, còn Tây Môn Triều Ngọ và Kha Nhẫn thì trên con ngựa thân yêu của mình, đứng thành một hàngngang với Hạng Chân và Thiết Độc Hành.
Chỉ chừng thời gian nửabữa cơm, trên khoảng đất trống ven rừng đã tụ tập gần tám trăm kỵ sĩ áotrắng, mỗi người đều đứng nghiêm lặng bên cạnh con ngựa riêng của mình,lúc này là sáng ngày thứ hai từ khi nhóm Hạng Chân đến đây.
Mộthàng năm ngựa từ trong đội ngũ tiến ra, thẳng đến trước mặt Thiết ĐộcHành, dừng lại cách chừng năm thước, người cầm đầu là một lão nhân giađen đúa và nhỏ thó, vì dáng người quá nhỏ bé nên bộ y phục trắng mặctrên mình rộng thùng thình, hết sức bất tương xứng.
Trong cuộcthương nghị khẩn cấp tối qua, nhóm Hạng Chân ba người đã gặp qua vị lãotiên sinh này rồi. Đó chính là “Du Hồn Hồ Chỉ” Hà Hướng Nguyệt, đại hộchủ tổng đàn của Vô Song phái.
Bốn người sau lưng lão, một hán tử to mập có cái đầu to tướng và sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-sat-tinh/2739232/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.