Trời đêm âm u như đang thổn thức, nước mưa lấy phất tuôn rơi, gió lạnhngang nhiên tung hoành trên thảo nguyên hoang vắng, cuốn tan đi nhữngtiếng vó ngựa khô khan, phu trùm lên đoàn người ngựa âm thầm tiến bước,trông họ hệt như u linh của những võ sĩ theo sương mây trở về từ chiếntrường thuở xa xưa, vật vờ u ám.
Tất cả mọi người Vô Song pháithảy đều vòng khăn choàng qua cổ và vén ra sau, che lấy hết nửa bên mặt, như vậy cũng bớt lạnh phần nào.
Toan bộ vó ngựa đã được quấn vải bông rất dày, gây tiếng vang rất khẽ, không lo bị kẽ địch ở cách xaphát giác. Tuy nhiên y phục trắng toát và chiếc vòng vàng nịt tóc của họ rất không thích nghi hoạt động trong đêm tối. Vô Song phái là một tổchức uy danh lừng lẫy, họ rất tự hào với truyền thống của họ, trong bấtkỳ hoàn cảnh nào họ cũng kiên quyết không từ bỏ trang phục riêng củamình, hầu biểu hiện tinh thần trung kiên bất khuất đối với Vô Song phái.
Hạng Chân rất hiểu điều ấy nên chàng không có ý kiến gì, bởi niềm kiêu hãngcố chấp dẫu sao vẫn hơn lòng tự ti mặc cảm và đằng nào rồi đây cũng sẽxảy ra một cuộc đại chiến đẫm máu, vấn đề ăn mặc không còn là điều quantrọng nữa.
Đoàn kỵ mã xoải vó phóng đi, cảnh vật nhập nhòa haibên đường lùi nhanh ra sau. Bên phải, dòng sông Phủ Dương gợn sóng nhấpnhô, hơi sương phủ mờ mặt sông, càng tăng thêm vẻ giá lạnh bội phần, đây sẽ là một đêm đẫm máu.
“Liệt Hỏa Kim Luân” giục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-sat-tinh/2739198/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.