Lộc Vọng Phác thấy Hạng Chân ra chiều hơ hãi, cũng không khỏi hốt hoảng, sửng sốt hỏi:
- Việc gì thế Hạng huynh?
Hạng Chân phóng bước đi ra, ngoắc tay và hối hả nói:
- Hãy để lại nửa số người ở đây phòng vệ, nửa số theo chúng ta đi ngay.
Người mà vị huynh đệ kia vừa nói đó chính là “Hồng Tị Tử” Câu Khôi Khôi, đứng hàng thứ năm trong hàng ngũ lãnh đạo của Hắc Thủ Đảng.
- Câu Khôi Khôi ư?
Lộc Vọng Phác lẩm bẩm lặp lại cái tên lạ lùng ấy, đoạn ngoảnh ra sau nói:
- La Sài, hãy suất lĩnh hai mươi đệ tử ở lại đây để bảo vệ những người bị thương, số còn lại hãy theo bổn tôn chủ đuổi theo kẻ địch.
“Thanh Diệp Tử” La Sài vâng một tiếng, trong quán cơm liền thì bóng người diđộng, bước chân rậm rịch, dưới sự lãnh đạo của Lộc Vọng Phác và HạngChân, chúng đệ tử Vô Song phái lục tục phóng bước đi ra sau quán.
Quả nhiên phía sau là một gian nhà bếp đầy thức ăn và dụng cụ nấu nướng,sau nhà bếp có một dãy bậc cấp dẫn xuống bờ sông. Lúc này đang là cuốithu, mực nước xuống thấp, hiện ra lớp đất bùn đen nghịt, bừa bộn dấuchân trải dài theo sông.
Hạng Chân vận đề chân khí, người liềnlướt ra xa ngoài sáu trượng, khi đang lơ lửng trên không, chàng từ từthở ra, đến khi gần hết đà chàng lại ít mạnh vào, thân người chàng nhẹnhư chiếc lông vũ lướt xa ngoài hai mươi trượng.
Lộc Vọng Phác khen thầm:
- Thân pháp “Phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-sat-tinh/2739196/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.