Sáng hôm sau, Văn Khải đương nhiên là người dậy sớm nhất, nhưng lại không hề nhấc thân đánh răng rửa mặt, vẫn ngồi lì trên giường ôm lấy thân ảnh người kia, ngắm nhìn không rời mắt, khóe miệng lại khẽ cong tỏ vẻ hạnh phúc.
Hắn nhìn mi mắt cậu, sống mũi cao mà thẳng tắp của cậu, đôi môi cậu, cảm thấy trong lòng lâng lâng vui sướng không thôi. Hắn lén lén lút lút hôn trán cậu, rồi chu miệng hôn mũi cậu, má cậu, cuối cùng là lưỡng lự trước đôi môi kia, “ực” một cái.
Hạ Nghiệt hơi cử động người, rồi im lặng tiếp tục ngủ, Văn Khải lúc này nhân cơ hội, ghé môi áp vào môi cậu, còn to gan cắn nhẹ môi cậu một cái.
Hạ Nghiệt cảm thấy ở môi mình cảm giác một trận ngứa ngáy lại nhột nhột, không kiềm được liền mở mắt, kinh ngạc trợn to mắt nhìn Văn Khải. Hắn không ngờ lúc này lại khiến cậu tỉnh lại, hốt hoảng mở to mắt, hai người cứ tựa như vô tình chạm môi nhau vì tai nạn vậy.
Văn Khải luống cuống buông Hạ Nghiệt ra, lại kích động quá mức liền ” bịch” một tiếng, cả cơ thể hắn rơi xuống nền đất, đầu lại đập nhẹ trên sàn nhà, không nhịn được đau đớn rên rỉ.
– Ách…!
– Phụt… khực..- Hạ Nghiệt bị tình cảnh trước mắt không khỏi vui vẻ bật cười, lại cố gắng nén nhịn, ho nhẹ vài cái, ngồi dậy rời khỏi giường.
– Anh đi đánh răng. – Sau đó còn không quên cốc nhẹ đầu Văn Khải, khóe miệng cong lên mỉm cười.
Văn Khải đưa tay xoa xoa đầu mình, quay sang nhìn dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-sac-lang-dam-tu-tuyet/1534243/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.