Năm ngày sau, lúc chạng vạng tối, mặt trời xuống núi, trong phòng ngủ tiểu thiếu gia Cảnh phủ.
- Tiểu thiếu gia, nô tì cầu xin ngài, đừng nữa giở tính tình chống đối lão phu nhân nữa.
Phụ nhân trung niên mặc bộ y phục vải bông màu xanh lá cây quỳ gối trước giường, rầm rầm rầm, dập đầu ba cái.
Nguyên bản trên trán trắng bóng, lập tức thành một mảnh xanh tím!
Trên giường, Cảnh Giang Long năm nay mười lăm tuổi, hình thể gầy gò, khuôn mặt vốn tái nhợt không chút huyết sắc lúc này bởi vì kích động mà đỏ lên. Thấy phụ nhân trung niên bởi vì dập đầu, cái trán bị thương, cảm thấy tê rần, vị phụ nhân trung niên này là nhũ mẫu của hắn, tình cảm không tầm thường, ngày bình thường hắn vẫn dùng lễ mà đối đãi.
Tuy nhiên ngoài miệng thì vẫn cứng rắn, mạnh mẽ nói:
- Diêu mụ mụ, bà đứng dậy đi. Ta đã nói rồi, ta sẽ không viên phòng cùng các nàng đâu, bà trở về nói cho lão phu nhân, hãy nói trước khi thân thể của ta hoàn toàn bình phục, ta sẽ không chạm vào bất kỳ ai!
- Nhưng lão phu nhân đã hạ Tử mệnh lệnh.
Phụ nhân trung niên vẫn đang quỳ, nhìn bộ dáng tiểu thiếu gia kích động tức giận thì vừa đau lòng, lại vừa khó xử.
- Nhũ mẫu, tính tình ta thế nào bà cũng biết đấy, chuyện này ta tuyệt không nhượng bộ!
Cảnh Giang Long ngạnh cổ nói năng rất khí phách.
Phụ nhân trung niên làm sao có thể không biết tiểu thiếu gia Cảnh phủ đã dùng sữa mình mà lớn lên chứ?
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/33291/chuong-2.html