Bành Hỉ thân là công tào chủ sự, nhất định là tâm phúc dưới tay của Bàng Thành An.
Chủ sự công tào quan là chính Lục phẩm.
Mà huyện lệnh Giang Long này, thì là chính thất phẩm.
Đối phương quan giai cao hơn Giang Long hai cấp.
Chủ sự công tào Bành Hỉ đầu tiên là tiến vào trạm nghỉ chân bên trong, cho thấy gã là chấp hành công sự, sau đó lại không đến huyện nha trước mà đi tìm Phan Văn Trường.
Gã có mục đích gì?
Giang Long, thân thể ngửa ra sau tự vào lưng ghế dựa, sờ lên cằm như thoáng chút suy nghĩ.
Vệ Dũng đập mở cửa chính, một tiểu nha đầu quần áo cũ rách đập vào mắt.
- Ngươi, các ngươi tìm ai?
Tiểu nha đầu vừa bé lại vừa gầy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lớn cỡ bàn tay, thần sắc rụt rè sợ hãi không yên, thấy một đám người đứng ngoài cửa, hầu như mặc áo đen nha môn, thậm chí còn có một người mặc quan bào, thần sắc uy nghiêm, vì thế bị dọa càng thêm căng thẳng.
Vệ Dũng thản nhiên liếc mắt quét qua tiểu nha đầu, ngũ quan tiểu nha đầu không tệ, nhưng làn da rất thô ráp rồi, hơn nữa trên đôi tay nhỏ bé hiện đầy vết chai thật dày, chỉ cho là nha hoàn trong nhà Phan Văn Trường.
- Nơi này có phải là quý phủ giáo thụ Phan tiên sinh?
- Đúng rồi.
Tiểu nha đầu bị Vệ Dũng đưa tầm mắt nhìn qua hơi khinh thường, nắm lấy ống tay áo nhẹ nhàng lên tiếng.
- Vị này chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802506/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.