Đây không phải thời đại mọi người bình đẳng.
Giai cấp thâm nghiêm, bách tính thấp hèn căn bản không có quyền lên tiếng.
Huyện nha thay mặt cho triều đình, nói một không nói hai, đừng nói là bồi thường, kể cả bị trưng dụng không công bách tính cũng không dám gây chuyện.
Chỉ có thể âm thầm lắc đầu than thở mình xui xẻo.
Thiên hạ này là của Hoàng thượng.
Mà triều đình thì phục vụ cho Hoàng thượng.
Cho nên cáo thị cải tạo Đông thành sau khi dán lên, dù cho bách tính thấy phiền phức cũng vẫn vội vàng tìm thuê nơi ở, thu dọn hành lý.
Rất hợp tác.
Chỉ cần dỡ đến nhà ai thì nhà đó lập tức phải dời đi.
Muốn cải tạo một thị trấn, nếu ở kiếp trước của Giang Long sẽ mất rất nhiều chi phí.
Giang Long kiếp trước ở trong một xã hội nhân quyền, chính phủ không thể làm cứng rắn.
Hoặc mặt ngoài cũng không thể làm cứng rắn quá.
Nhưng thế giới này mọi thứ đều do huyện nha quyết định.
Với điều kiện Giang Long đưa ra, rất nhiều sai dịch đều thấy rất hậu đãi, nhiều hộ trong Đông thành đều báo danh tham gia tìm việc làm.
Đó đều là những bách tính thu nhập trung bình, đa phần đều có chút thủ nghệ.
Giang Long tập trung toàn bộ thợ mộc lại, để họ chế tạo khung cửa sổ và cửa gỗ.
Không cải tạo thì thôi, nếu đã cải tạo thì phải làm thật tốt, phải trông thật đẹp.
Tiêu Phàm đã sớm mua số lượng gỗ lớn kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802429/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.