Lính liên lạc bay nhanh rời khỏi, Giang Long và Trình Cương nhìn nhau.
Xem ra bị Quách Phóng đoán trúng.
Mục Hiên đích thật là muốn ở Thanh Sơn Khẩu động thủ.
Trình Cương ôm quyền chào Giang Long, cưỡi ngựa đi tìm Quách Phóng xin chủ ý.
Giang Long sờ lên cằm âm thầm trầm tư, mình cùng Quách Phóng bên này có đề phòng Mục Hiên, Mục Hiên không thể không biết.
Nếu hạ lệnh đi đường suốt đêm, đến lúc đó các quân sĩ mỏi mệt vô lực, mã phỉ mai phục trước đó lao ra, khả năng thành công chẳng phải là càng lớn hơn nữa?
Hiện tại dựng trại nghỉ tạm ở Thanh Sơn Khẩu bên kia, căn bản chính là cho thấy muốn động thủ ở đâu.
Mục Hiên rốt cuộc đánh cái gì chủ ý, lại có thể tự tin như vậy?
Sức chiến đấu của biên quân không phải là mã phỉ có thể lay động!
Mà Mục Hiên lá gan lớn hơn nữa, cũng không dám khiến quân sĩ cấm quân và mã phỉ phối hợp, liên kết đánh lại biên quân.
Bằng không chỉ cần đến lúc đó chạy ra một người, kết cục của Mục Hiên sẽ là xét nhà diệt tộc.
Giang Long nghĩ một lát, mắt liếc bao tải trên xe ngựa bên cạnh, đột nhiên lóe lên một ý tưởng.
Mục Hiên tham lam, mục đích thực sự có hai, một là muốn đánh chủ ý nhóm muối ăn này, mặt khác sẽ nghĩ biện pháp diệt trừ chính mình, mình cùng gã có cừu oán, hơn nữa cũng sợ về sau, chính mình sẽ trực tiếp gửi sổ con tới Hoàng thượng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802333/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.