Thành Quốc Công không cho đám tộc lão này có cơ hội gây khó dễ với Sài Thế Vinh,lập tức tiếp miệng:
- Xưởng in ấn và tiểu tử Cảnh gia ký kết khế ước các ngươi đã thấy được,bên trên ghi chú rõ,nếu đổi đi người quản lý là Sài Thế Vinh,Cảnh gia tiểu tử có quyền đơn phương ngưng hẳn hợp đồng.
- Vậy thì thế nào? Ngưng hẳn hiệp ước,về sau xưởng in bán đi thoại bản,sẽ không cho hắn tiền.
- Đúng vậy a,chẳng lẽ hắn không suy xét điểm này?
- Khoản bạc này cũng không ít.
- Các ngươi lớn lên tất cả đều là đầu heo hay sao?
Thành Quốc Công,đột nhiên giận đến tái mặt:
- Hay là các ngươi căn bản cũng không có chú ý những lời trong các quyển sách kia đều là Cảnh gia tiểu tử viết? Không có hiểu biết gì,còn dám tiến đến tranh đoạt địa vị quản lí xưởng in sao?
Biểu hiện của các ngươi làm cho bổn quốc công ta rất là thất vọng!
Vốn nghĩ,có thể đem xưởng in ấn giao cho các ngươi đấy.
Nói xong lời cuối cùng,Thành Quốc Công than nhẹ lắc đầu.
Trong phòng đám tộc lão bị Thành Quốc Công quát mắng,nhưng không ai dám kịch liệt phản bác,chỉ là mỗi người đều là mặt đỏ tai hồng,vừa thẹn vừa giận,dù sao bọn họ đều đã 50~60 tuổi rồi,lại bị người mắng là đầu heo.
- Những thoại bản kia?
Một tộc lão nghi ngờ hỏi.
- Chuyện xưa cũng chưa có viết xong,thoại bản chỉ mới khắc bản một nửa.
Sài Thế Vinh tiếp lời,nói xen vào.
Thành Quốc Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802287/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.