Ra khỏi viện tử, đôi vai gầy của Điệp Hương phu nhân khẽ run rẩy, sắc mặt tái nhợt, sức lực thân thể trong nháy mắt tựa như bị rút hết, nghiêng dựa vào tường viện.
Giang Long cùng đi ra, thấy Điệp Hương phu nhân ấm ức khóc, mặt đẫm lệ.
Nếu như không phát hiện ra sơ hở của Mục Vũ Hầu, đại mỹ nhân hoa lê gặp mưa như vậy, dù là Giang Long cũng nhất định sẽ sinh lòng thương tiếc.
Nhưng hiện tại, đầu óc hắn rất bình tĩnh, nhưng vẫn giả bộ tỏ ra quan tâm.
- Trong lòng Mục Vũ Hầu có đau khổ, kính xin phu nhân có thể thông cảm một phần.
- Trong lòng của hắn đau khổ, trong lòng thiếp thân không khổ sao?
Điệp Hương phu nhân rơi lệ phản bác:
- Qua nhiều năm như vậy, nếu như không có thiếp thân khổ tâm kinh doanh, sợ là Mục Vũ Hầu phủ sớm đã bị một số người nuốt chửng ngay cả cặn bã cũng không còn rồi! Thiếp thân cực cực khổ khổ nhưng lại đổi lấy đáp lại như vậy đấy. Người ngoài nhục mạ thiếp thân cũng thì thôi, nhưng hắn...
Nói xong lời cuối cùng, Điệp Hương phu nhân khóc thảm thiết!
Giang Long vốn bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng, nhưng nhìn một lúc, lại phát hiện Điệp Hương phu nhân khóc khổ sở dường như là có chút biểu lộ chân tình.
Ngay cả hắn cũng có chút kinh ngạc và khó hiểu.
Rõ ràng nàng ta và Mục Vũ Hầu hợp lại diễn trò cho mình xem đấy, mà ngay cả lúc trước khi ở chính sảnh cũng chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802281/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.