Do Hoàng thượng hạ chỉ xử lý triệt để vụ án này, kết quả sau cùng rất rõ ràng, cầm nhẹ đặt nhẹ. Lấy thân phận quý tộc có được đặc quyền của Mục Vũ Hầu nhưng chỉ chém đầu một người chăn ngựa là xong việc.
Giang Long không khỏi suy tư.
Chẳng lẽ là Hoàng thượng trả thù vì bị đoạt mất nữ nhân?
Căn bản chính là Hoàng thượng đã âm thầm bày kế, làm Mục Vũ Hầu bị ngã bán thân bất toại?
Hoàng thượng vẫn luôn có ý nghênh đón Điệp Hương phu nhân vào trong hoàng cung, nhưng Mục Vũ Hầu này lại thò một chân ra chắn ngang, không thể không nói người này đúng là gan lớn.
Theo lý mà nói, chỉ cần là bị Hoàng thượng nhìn trúng, dù bởi vì đủ loại nguyên nhân mà không thể vào cung, thì cũng không ai dám lấy đấy. Chỉ có thể chờ đến khi Hoàng thượng tâm tư ngủ yên, vài chục năm, thậm chí mấy chục năm sau, nữ tử mới có thể thuận lợi gả đi. Đương nhiên, lúc đó nữ tử cũng đã già rồi.
Chẳng qua điều này cùng với giới thiệu của Sài Thế Vinh về Mục Vũ Hầu rất là chuẩn xác. Ỷ vào chút bản lĩnh đã tự cao tự đại, ngạo khí, không coi ai ra gì, không hiểu được mình ăn mấy bát cơm khô!
Sau đó bị Hoàng thượng...
Trong thâm tâm Giang Long suy đoán như vậy, nhưng cũng có khả năng là bị người khác hãm hại, dù sao dựa theo cách nói của Sài Thế Vinh, Mục Vũ Hầu đối đầu với nhiều người, trong mắt ông ta lại chẳng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802279/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.