Theo Hồ Đức Thâm,Sài Thế Ninh giờ phút này khẩn trương dị thường,động tác cũng có một chút cứng ngắc.
Ván này có khả năng sẽ thua.
Tuy nhiên như vậy chẳng phải là rất tốt sao?
Thanh niên dị tộc thắng sạch bạc của Sài Thế Ninh,đến lúc đó mình lại từ trong tay thanh niên dị tộc thắng toàn bộ tiền cất vào túi bên eo của mình.
Bởi vì mải chú ý đến Sài Thế Ninh,cho nên gã không nhìn thấy lúc này thanh niên dị tộc hai mắt híp lại,vành tai nhẹ nhàng rung động.
Tinh thần cực kỳ tập trung,kỳ thật lúc trước khi Hồ Đức Thâm đổ xúc xắc,thanh niên dị tộc đã có bộ dáng như vậy rồi.
Một lát sau,Sài Thế Ninh đem ống trúc úp ngược trên mặt bàn.
Sau đó theo bản năng,liếc mắt một cái nhìn thanh niên dị tộc ở phía đối diện.
Thanh niên dị tộc thần sắc trầm tĩnh lại,hơi hơi gật đầu.
Sài Thế Ninh trong lồng ngực phun ra một hơi dài đục ngầu.
- Cáp luân Vương tử,đến lượt ngài đổ xúc xắc rồi.
Hồ Đức Thâm thu hồi ánh mắt,nhìn về phía thanh niên dị tộc.
Vài tùy tùng bỗng nhiên tiến lên trước một bước.
Thanh niên dị tộc thấy thế,đột nhiên từ bên hông rút ra như con dao găm cong cong như vầng trăng khuyết,đâm xuống mặt bàn.
Những tùy tùng kia thân thể cứng đờ,liếc mắt nhìn nhau,yên lặng lui về.
Hừ lạnh một tiếng,thanh niên dị tộc chậm rãi vươn ra đôi tay rõ ràng có chút run rẩy,cầm xúc xắc lên.
Nắm chặt ở trong tay,đưa lên miệng thổi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802271/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.