Sài Thế Vinh vốn dĩ muốn đem toàn bộ các quản sự của nhà máy in triệu tập lại, trước tiên là giáo huấn, chất vấn, chèn ép rồi sau đó lại mềm mỏng lôi kéo hứa hẹn sẽ đối đãi hậu hĩnh, từ đó bước đầu thiết lập thế lực cho mình.
Nhưng lại không ngờ vừa bắt đầu đã nằm ngoài dự tính.
Một lão quản sự lại đến để trách mắng y trước.
Cho rằng in thoại bản là không đúng, bị chửi là người hôi mùi tiền?
Sài Thế Vinh, bao gồm tất cả các quản sự trong lòng không cho là đúng, nhưng việc này cũng là không tiện để đi vặn lại.
Bởi vì lão quản sự đã nói đến danh tiếng của Thành Quốc Công, còn nói lợi dụng văn tự sách vở để vơ vét tiền bạc, hạ thấp địa vị thân phận của dòng tộc Sài thị, ngang hàng với bọn thương nhân.
Nếu không có đầy đủ những lý do đầy đủ biện lý với lão quản sự, Sài Thế Vinh liền phải gánh tội hủy hoại thanh danh của Quốc Công phủ và hạ thấp địa vị của Sài thị.
Bị bêu danh như thế y không muốn gánh vác, cũng không gánh nổi.
Giang Long ngồi cùng bàn với Sài Thế Vinh, thấy Sài Thế Vinh một lúc vẫn không biết ứng phó như thế nào, chỉ thầm than năng lực tùy thời cơ mà ứng biến của Thế Vinh, vẫn còn thiếu chút hỏa hầu.
Đặt chén trà trong tay xuống, Giang Long thản nhiên hỏi:
- Không biết vị lão quản sự này phụ trách kinh doanh thư trai của châu phủ nào?
Lão quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802236/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.