“Sư tỷ,mấy ngày nữa là sinh nhật tỷ rồi, ta làm một con diều tặng tỷ đượckhông?” Thò cả nửa người qua song cửa, bé trai vui vẻ phấn khởi cườihỏi.
“Diều?” Ngồi sau cái bàn dựa vào cửa sổ, thiếu nữ ngơ ngác.
“Sao? Đệ biết làm à?”
“Phải đó!” Ra sức gật đầu, bé trai cười như nắng mặt trời chói lọi.
“Đệ học được cách làm diều rồi, sư tỷ muốn không? Đệ làm một con tặng sinh nhật cho sư tỷ được không?”
Thiếu nữ mỉm cười gật đầu, dịu dàng nói: “Vậy tỷ đợi đệ làm diều tặng cho tỷ.”
“Không có vấn đề!” Bé trai đầy tự tin vỗ ngực, cực kỳ vui vẻ.
“Sư tỷ, tỷ chờ nha, đệ làm xong sẽ đem tặng tỷ!”
Độtnhiên giật mình tỉnh giấc, Hoa Đan Phong quay đầu nhìn sang bên cạnh,lúc gương mặt thanh nhã dịu dàng đang trong giấc nồng lọt vào mắt, hắnmới từ từ thở ra một hơi, tim đập dồn dập bấn loạn cũng từ từ ổn địnhlại, nhưng cảm giác áy náy hổ thẹn lại chầm chậm lan tỏa toàn thân…
Mới rồi, hắn mơ thấy một cảnh hồi nhỏ, sau khi tỉnh lại chỉ cảm thấy khổ sở muốn khóc – bởi vì hắn nhớ năm đó rốt cuộc hắn không tặng diều cho sư tỷ màlà sư muội nhìn thấy thích rồi mở miệng đòi, hắn cũng không từ chối,liền đưa diều cho sư muội trước.
Mãi đến sau này, ba người lớn cả rồi, hắn vẫn cứ quên mình còn thiếu sư tỷ một con diều.
Lúctrước, khi hắn và sư muội vui vẻ thả diều chơi đùa thì, sư tỷ chỉ ngồimột bên cười, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quan-thu-quan/2843710/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.