Trờitrong nắng ấm, mặt trời chiếu rọi khắp nơi. Khoảng đất trống rộng rãiphía sau Vũ gia trang dựng lên một lôi đài. Dưới đài người đông nghìnnghịt, tiếng nói ầm ĩ. Trên đài, sau hàng loạt trận chém giết giữa tinhanh các môn các phái và nhân sĩ giang hồ, cuối cùng còn sót lại mỗi mộtngười còn đứng vững, nếu không có ai nhảy lên khiêu chiến thì có thể giữ cái ghế minh chủ võ lâm, mà người này không ngoài dự đoán chính làtrang chủ Vũ gia trang Vũ Trọng Liên.
“Xin hỏi còn bằng hữu nào nguyện ý lên so tài với Vũ mỗ một phen?” Trên lôi đài, Vũ Trọng Liên ngắm nghía đám đông ồn ào bên dưới, trong lòng cực kỳ đắc ý.
Một bước nữa, chỉ một bước nữa thôi, lão có thể ngồi lên cái ghế minh chủ võ lâm rồi.
Âm thầmhớn hở, lão một mực đeo nụ cười khiêm tốn, bụng biết chỉ cần không có ai lên khiêu chiến, lão sẽ là tân minh chủ. Chỉ là lúc ánh mắt quét quachỗ Hắc Phong Bảo ngồi dưới đài thì, lão nhìn thấy khuôn mặt vô cảm củaỨng Vô Xá, cảnh giác trong lòng dâng lên.
Lão biết lần này Ứng Vô Xá dẫn hơn mười người của Hắc Phong Bảo ngàn dặm xa xôiđến đây tham dự đại hội, chắc chắn không thể không có động tĩnh gì, cũng biết rõ võ công của Ứng Vô Xá không hề thua lão. Nếu thật sự đánh nhau, ai thắng ai bại khó nói lắm.
Song, từ đầu cho tới bây giờ, Ứng Vô Xá thủy chung mang khuôn mặt nghiêm túcngồi đó án binh bất động, thật sự khiến người ta khó hiểu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quan-thu-quan/2843701/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.