🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đoàn người giống như xiên hồ lô đường vậy, di chuyển trong đám sương mù trắng xoá, trong tay đều túm lấy dây màu đỏ kia. Trác Uyên đi đầu, tiếp theo là Tôn quản gia ở phía sau tóm chặt lấy quần áo của hắn, để ngừa hắn chạy trốn.

Bởi vì sương mù quá lớn nên mặc dù hai người ở gần nhau, cũng hoàn toàn không nhìn rõ thân hình đối phương, cho nên mọi người chỉ có thể dựa xúc cảm tiếp xúc với nhau để ngừa đi lạc.

Khi mọi người đã tới trung tâm của rừng Sương Mù, khi không có ai có thể đột nhiên chạy ra thì Trác Uyên bất ngờ ngừng lại.

“Làm sao vậy?” Tôn quản gia ngẩn ra, trong lòng có chút thấp thỏm, bàn tay bắt lấy quần áo của Trác Uyên bất giác nắm lại thật chặt.

Trác Uyên tà dị cười rồi nhẹ nhàng nói: “Tôn quản gia, ta chỉ đưa các ngươi đến nơi này thôi. Đường đến Hoàng Tuyền, vẫn phải để cho các ngươi tự mình đi xuống mà thôi.”

Trong lòng sợ hãi, lúc này Tôn quản gia mới phát hiện đã trúng bẫy. Không khỏi thu tay lại, kéo Trác Uyên đến bên người rồi đánh một chưởng lên.

Bộp một tiếng, quần áo vỡ vụn thành từng miếng vải. Nhưng mà ở bên trong quần áo lại không phải Trác Uyên, mà là một khối đầu gỗ thô to.

Ơ… Tiểu tử này đã thoát thân từ khi nào?

Tôn quản gia kinh ngạc nhìn từ đầu tới cuối, dọc theo đường đi hắn ta vẫn luôn đề phòng Trác Uyên, để ngừa hắn chơi xấu, không nghĩ tới vẫn để cho hắn chạy.

“Mau, quay lại đường cũ.” Tôn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quan-gia-la-ma-hoang/170043/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.