Thầy giáo nhỏ Mộc Nhĩ vội vã ôm Giang Tiểu Đường chạy tới bệnh viện. Chạy trên cái cầu thang dài tưởng chừng không thấy điểm cuối, lầu hai là khoa phụ sản tràn ngập sự vui sướng của những sinh mạng mới, lầu ba là những tiếng khóc của trẻ con thoát ra từ những phòng tiêm thuốc, mùi thuốc bắc tràn ra khắp nơi, lầu bốn trong có nhiều người bệnh tuyệt vọng là phòng hóa trị, lầu năm yên lặng là nhà xác, lầu sáu sáng đèn phẫu thuật, bác sĩ giơ dao kéo lên chiến đấu cùng lưỡi hái của tử thần. Mà Giang Hình, chính là nằm ở trong tầng này.
Mộc Nhĩ rất ít khi tới bệnh viện, cũng chưa bao giờ phải trải qua sự lo lắng chờ đợi sự sống chết ở đây. Điên cuồng chạy cầu thang khiến sắc mặt cậu đỏ ửng, hơi thở khó khăn. Cái bệnh viện này cũng đến là thú vị, từ dưới lên trên, giống như đang chiêm ngưỡng một đời người vậy, có buồn có vui, đều có thể do mấy người được chuẩn đoán và trị liệu khái quát ngắn gọn. Ma lầu sáu này, chính là chiến trường của sự hy vọng và tuyệt vọng. Giang Hình ở trong đây, sinh tử vẫn chưa rõ. Mộc Nhĩ ôm một tiểu bánh bao béo ý, nhìn cửa phòng giải phẫu bỗng nhiên có chút không biết phải làm sao.
Mộc Nhĩ đột nhiên hiểu ra trên vai của người nam nhân ngốc nghếch giống đại cẩu hùng này đang mang cái gì. Chiếc mũ kê-pi khiến hắn trở nên vô cùng anh tuấn, và cũng mang lại cho hắn trọng trách. Nhưng nghĩa vô phản cố, không phải là việc làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quai-thu-khong-duoc-an-thit-papa-cua-ta/3269086/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.