Lý Linh Tố ngẩng đầu nhìn lại, người đến là sư tôn hắn, Huyền Thành đạo trưởng.
Hắn giống như bắt được hy vọng, vội vàng nói:
“Sư tôn, sư tôn, ngài mau van cầu Thiên Tôn ra tay giúp đỡ, lần này đại kiếp không tầm thường, hắn không ra tay sẽ hối hận.”
Huyền Thành đạo trưởng lắc lắc đầu, mặt không biểu cảm nói:
“Ta không thể khống chế ý tưởng của Thiên Tôn, Thiên Tôn đã nói phong sơn, tự nhiên sẽ không ra tay. Ngươi dù quỳ chết ở đây, cũng không được việc gì.
“Trở về đi, chớ ồn ào nữa.”
Dứt lời, Huyền Thành đạo trưởng thái thượng vong tình xoay người rời đi, không nhìn đệ tử lấy một cái.
Lý Linh Tố đang muốn mở miệng gọi sư tôn, chợt thấy cảm giác tim đập nhanh quen thuộc truyền đến, vội vàng lấy ra mảnh vỡ Địa Thư, tập trung nhìn vào:
【 4: Vu Thần giãy thoát phong ấn rồi. 】
Vu Thần giãy thoát phong ấn rồi... Lý Linh Tố ngây ra như phỗng, vẻ mặt dại ra, sắc mặt dần chuyển thành tái nhợt, sau đó, trán hắn nổi gân xanh, cơ bắp hai má co rúm, cái tay nắm Địa Thư dùng sức gân xanh nổi lên.
...
Hoàng cung.
Hoài Khánh đầu đội vương miện, một thân long bào đứng ở bờ hồ, lặng lẽ nhìn nhau với linh long trong hồ.
Thụy thú trong hồ có chút bất an, mắt đen như cúc áo nhìn nữ đế, có vài phần đề phòng, địch ý cùng cầu xin.
“Thay trẫm ngưng tụ khí vận.” Hoài Khánh thấp giọng nói.
Linh long thò đầu ra ngoài mặt hồ dùng sức lắc đầu một cái, nó phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/4046314/chuong-2080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.