Dù sao, ở thời đại viễn cổ, nó ngay cả linh uẩn thần ma khác cũng có thể cắn nuốt.
Mà linh uẩn là quy tắc thiên địa biến thành.
Quy tắc cũng có thể cắn nuốt, huống chi thiên mệnh sư nho nhỏ.
Trong khí xoáy cuồn cuộn, một mảng ánh sáng mỏng manh dâng lên, như ánh nến trong cuồng phong mưa rào, lay động phiêu linh, tựa như có thể tắt bất cứ lúc nào, cuốn vào xoáy khí.
Nhưng thời gian qua đi từng phút từng giây, thanh quang lại vẫn kiên định, chưa từng bị xoáy khí cắn nuốt.
Trong con ngươi màu hổ phách của Hoang hiện lên cảm xúc biến hóa rõ ràng.
“A...”
Trong cái sừng dài truyền đến tiếng cười nhẹ của Giám chính.
“Ngươi...”
Con ngươi Hoang hơi mở rộng, nửa đoán nửa chất vấn nói:
“Ngươi đã nắm giữ thiên địa pháp tắc tầng thứ cao nào đó?”
Cái gọi là đại đạo ba ngàn, tiểu đạo vô tận, pháp tắc trong thiên địa nhiều đếm không xuể, có pháp tắc tầng thấp, tự nhiên cũng có pháp tắc trung tâm, tầng cao.
Những pháp tắc này đan xen ra thế giới Cửu Châu.
Hoang tuy vô cùng tự tin đối với thiên phú thần thông của mình, nhưng cũng hiểu, mình không phải là thật sự không có gì không nuốt được.
Một số pháp tắc trung tâm, tầng cao nào đó, nó là bất lực.
Miêu tả cụ thể hơn là, Hoang có thể cắn nuốt nhất phẩm tu sĩ các hệ thống lớn, nhưng đều là siêu phẩm cường giả, thiên phú thần thông của nó tuy cũng có thể tạo thành lực sát thương không tầm thường, nhưng rất khó mang đối phương giết chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/4046306/chuong-2072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.