Người đăng: Công Chúa Cốm
Chương trướcChương tiếp
Người trung niên đè nén lửa giận, đánh giá Hứa Thất An: “Ngươi là người nào, trưởng bối trong nhà ở nha môn nào?”
Hứa Thất An nói: “Tại hạ Hứa Thất An, là...”
Ba chữ Đả Canh Nhân chưa nhổ ra, bởi vì người trung niên lạnh giọng ngắt lời: “Ta hỏi trưởng bối nhà ngươi.”
“Gia thúc Hứa Bình Chí, Ngự Đao vệ bách hộ.”
Người trung niên “Ồ” một tiếng, âm cuối kéo rất dài, con gái một tên Ngự Đao vệ bách hộ nho nhỏ, lại dám đánh bị thương con trai bảo bối của hắn.
Chuyện này không để yên.
“Ta cho ngươi hai lựa chọn: Một, bồi thường năm trăm lượng bạc. Hai, ta bắt nha đầu này đi nha môn.”
“Năm trăm lượng?” Thẩm thẩm kinh hô một tiếng: “Đánh chết con ngươi cũng không đền tới năm trăm lượng, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ.”
“Tiện nhân, ngươi nói chuyện kiểu gì vậy.” Nữ nhân trang phục phu nhân vừa dừng tiếng mắng, nghe vậy giận dữ, chỉ vào thẩm thẩm nước miếng bay tứ tung mắng:
“Nhìn xem cả nhà này, không một ai người đứng đắn. Khó trách con gái hung hăng như vậy, thì ra có một bà mẹ lẳng lơ. Đều không phải thứ tốt.”
Thẩm thẩm chống hông, châm chọc khiêu khích: “Có cái vẻ ngoài dưa héo này, cũng không biết xấu hổ ra ngoài, ta nhổ vào!”
Nữ nhân giận dữ, bước nhanh tiến lên, vung bàn tay muốn tát thẩm thẩm một phát.
Thẩm thẩm hét lên một tiếng.
“Bốp!”
Hứa Thất An tát một cái đánh nữ nhân lảo đảo, trên mặt đỏ tươi.
“Ngươi...” Nữ nhân trợn mắt nhìn nhau.
“Bốp!”
Hứa Thất An lại tát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/4044672/chuong-437.html