Trưởng công chúa chưa giải thích nguyên nhân xung đột, chưa biện bạch cho Hứa Thất An, bởi vì nàng biết, những thứ này đều không quan trọng.
Phụ hoàng sẽ không để ý ai đúng ai sai, phụ hoàng chỉ để ý ai hữu dụng, ai có thể làm việc.
Quả nhiên, Nguyên Cảnh đế thậm chí không có do dự cùng tự hỏi, gật đầu nói: “Được, Hoài Khánh đã cầu tình cho hắn, trẫm liền cho phép hắn lấy công chuộc tội, hợp tác phá án, nếu trong nửa tháng không bắt được hung phạm hủy hoại miếu thái tổ, trẫm trực tiếp chém hắn.”
“Cảm ơn phụ hoàng.”
...
Các hoàng tử hoàng nữ rời khỏi ngự thư phòng, hội hợp với thị vệ của mình, trưởng công chúa từ trong tay thị vệ trưởng tiếp nhận bội kiếm của mình.
Nhị công chúa ôm lấy cánh tay huynh trưởng cùng một mẹ, thái tử điện hạ, nhỏ giọng nói: “Ai da, bị Hoài Khánh giành trước một bước.”
Thái tử lắc đầu: “Chưa chắc là chuyện tốt, án này ngay cả Ngụy Uyên cũng cảm thấy khó giải quyết, Hoài Khánh chỉ là đi một nước cờ nhàn. Đồng la kia thật có thể phá án, là niềm vui ngoài ý muốn. Nếu bất thành, Hoài Khánh cũng không tổn thất, bản thân chỉ là phải chém ngang lưng.”
“Hừ, Hoài Khánh tâm địa thật đen tối.” Nhị công chúa cau cái mũi xinh xắn, hỏi: “Ca ca, Vĩnh Trấn Sơn Hà miếu rốt cuộc có chuyện gì?”
Vừa đi vừa nói chuyện, thái tử nhìn quanh, thấp giọng nói: “Vụ án này không đơn giản, nếu không Ngụy Uyên không đến mức u sầu đầy mặt. Bí mật trong đó, chỉ sợ chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/4044404/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.