Dịch: Tiểu Băng
Biên: Đình Phong
"xoẹt" cái lưỡi ướt át thè ra, liếm lên mặt, Hứa Thất An rì rì quay đầu nhìn lại, trông thấy thị nữ chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở sau lưng.
Con ngươi của nàng ta biến thành màu hổ phách, nhìn hắn như nhìn con mồi, đầu lưỡi linh hoạt liếm láp mặt hắn.
"Khí huyết dồi dào thật, ngửi mùi của ngươi, ta đã không kìm lòng được."
Nàng ta nói không sai. Vì Hứa Thất An đã nhìn thấy nàng ta xuất hiện phản ứng sinh lý.
Đây là lần đầu tiên mình thấy ghét nữ nhân. Cả người Hứa Thất An cứng ngắc, cảm giác nguy cơ làm hắn vô cùng lo lắng.
Sức lực mới bộc phát ra, một nửa là tiềm lực kích phát, một nửa là nhờ Đại Lực Hoàn giấu dưới đầu lưỡi.
Định xuất kỳ bất ý đánh úp cho yêu nữ một đao, nhưng Hứa Thất An đã đánh giá thấp thực lực của đối phương.
Bây giờ phải làm gì? Nếu la to, nhất định sẽ bị giết ngay tức khắc.
Dùng sức lật mình? Có là thần tiên cũng khó mà lật nổi hay bỉ ra một đống vàng dẻo thơm ngào ngạt làm ả ta mắc ói.
Yêu nữ cười mỉm vươn ngón tay, nhẹ nhàng rạch rách lớp vải lụa trên người Hứa Thất An. Chợt, ả ta biến sắc, quay nhìn sang bên, quát: "Ai?"
"Ngươi không cần biết ta là ai, vì những kẻ biết bản tôn của ta đều đã chết."
Một bóng người chẳng biết xuất hiện trong phòng từ lúc nào, đưa lưng về phía hai người, áo trắng thắng tuyết.
Yêu nữ rít lên, nhe rắng với người áo trắng, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097455/quyen-1-chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.