Nhị công chúa ở "Thiều Âm Cung", một biệt uyển to rộng, lịch sự tao nhã.
Thị vệ trưởng dẫn Hứa Thất An đi qua cánh cửa cao cao, băng qua tường xây làm bình phong ở cổng, đi vào một đại viện đầy không khí thiếu nữ ngây thơ.
Dây nho quấn trên bàn đu dây, góc tường chất đống những bức tượng bằng đất đã hỏng, trong lương đình phía đông mơ hồ có thể nhìn thấy đủ thứ đồ chơi quý hiếm kì lạ.
Mép phía tây vườn hoa, nhị công chúa Lâm An, đang chơi đá tú cầu với mấy nha hoàn, trong tiếng nữ tử líu ríu xen lẫn tiếng cười như chuông bạc của Lâm An công chúa.
"Điện hạ, đã đưa Hứa Thất An đến." Thị vệ trưởng đứng cách thật xa ôm quyền, nói to.
Nhị công chúa giẫm lên tú cầu, quay qua nhìn. Nàng nhìn chằm chằm vào Hứa Thất An mấy giây, khóe môi cong lên, đá mạnh vào tú cầu.
Phanh!
Tú cầu bay vụt, làn váy của Lâm An công chúa xòe tung lên như một đóa hoa nở rộ.
Mới thấy đã giở chiêu dằn mặt, Hứa Thất An thầm rùng mình, vừa định tránh đi, thì kịp kiềm lại, vì quả tú cầu kia bị bắn chệch, bay vút ra xa.
".... Tha cho ngươi một lần." Nhị công chúa cố vớt vát, cất bước đi về hướng tiền sảnh, nói: "Hứa Thất An, ngươi đi theo Bổn cung, những người khác chờ ở bên ngoài."
Trong tiền sảnh xa hoa đại khí, nhị công chúa ngồi ngay ngắn trong chiếc ghế dựa lớn, Hứa Thất An đứng ở trong sảnh. Hai người im lặng nhìn nhau.
Nhị công chúa định dùng thân phận hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097429/quyen-1-chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.