Đại thái giám hầu cận Nguyên Cảnh Đế đi tới nhận quyển tập, cung kính đưa cho Nguyên Cảnh Đế.
Nguyên Cảnh Đế đặt sách sang bên, nhận quyển tập, tập trung mở ra xem.
Nhìn một chút, hai hàng mày nhướng lên, mắt nổi lửa giận.
"Toàn là nói nhảm, người của Hình bộ và phủ nha càng ngày càng không dùng được." Nguyên Cảnh Đế quở trách.
Ông ta quét mắt nhìn Lưu công công, hù đối phương run lên.
Nguyên Cảnh Đế ném quyển tập sang bên, ngữ khí không có tình cảm, làm người ta sợ hãi, "Bên Đả Canh Nhân nha môn thì sao?"
Lưu công công đầu cúi thấp, eo éo đáp lại: "Bệ hạ, ở, ở phía sau quyển tập...."
Nguyên Cảnh Đế nhướng mày, cầm lại quyển tập lên, đọc tiếp.
Nhìn một chút, hàng mày đang nhíu lại vô thức giãn ra, sau đó lại chầm chậm nhíu vào, xem vô cùng chuyên chú.
Nguyên Cảnh Đế từ tư thế nằm nghiêng, chuyển thành thế ngồi thẳng.
Sắc mặt ông ta càng ngày càng ngưng trọng, ánh mắt càng ngày càng lợi hại.
Hai đại thái giám vô thức giảm độ hít thở, sợ quấy nhiễu bệ hạ, là gặp rủi ro.
Đến cuối cùng, lúc Nguyên Cảnh Đế buông quyển tập, tiên phong đạo cốt gì đó chẳng còn sót lại chút nào, hoàn toàn là Đế Vương nhân gian uy nghiêm và ác liệt.
Trán Lưu công công mướt mồ hôi lạnh.
Còn tưởng bệ hạ xem thì thoả mãn, nhưng xem ra, có vẻ còn bị tác dụng ngược?
"Truyền lệnh!"
Nguyên Cảnh Đế sắc mặt lạnh băng, ngữ khí nghiêm túc: "Thái Khang Huyện lệnh không làm tròn trách nhiệm, để tử thương mấy trăm khôi hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097419/quyen-1-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.