"Mẹ nó!"
Hứa Thất An tự nhận xui xẻo, thầm mắng một tiếng.
Nhớ tới kiếp trước, đi làm cũng bị lãnh đạo làm khó dễ, hồi đó, còn có thể nói một câu: Lão tử không làm!
Nhưng Nha môn Đả Canh Nhân đẳng cấp sâm nghiêm, không thể dùng phương thức cực đoan này ứng đối được.
"Ngươi làm khó dễ lão tử đúng không, vậy thì đừng trách ta châm ngòi thổi gió bên tai Ngụy ba ba." Hứa Thất An vuốt vuốt cánh tay bị sưng, lửa giận hừng hực.
Điểm danh xong, lên ngựa, Đả Canh Nhân và lao dịch cùng chạy tới mục tiêu.
Kim bộ Hộ bộ bị tịch thu nhà lưu vong kia họ Trình, có một tòa tứ hợp viện hình chữ nhật, lúc này đã bị Ngự Đao Vệ bao vây mấy lớp.
Đả Canh Nhân tới nơi, Chu ngân la rút đao ra khỏi vỏ, đao mang lóe lên rồi biến mất, chém tấm biển "Trình phủ" thành hai đoạn.
Tay cầm đao vung lên: "Xét nhà!"
Đồng la và lao dịch đá văng cửa, chen nhau xông vào.
Người trong phủ bị dọa, không dám thở mạnh, lo sợ núp vào các góc, ven đường, hoa viên, dưới mái hiên.
Đến hôm qua họ mới biết lão gia bị vấn tội bỏ tù, người trong phủ đang định đi quan hệ, ai ngờ hôm nay đám người khí thế hung hăng ác liệt này đã tới rồi.
Ba người Hứa Thất An tiến vào phòng trước, đang định đi ra hậu viện, thì bị Chu ngân la một cước đá trở về.
"Ba người các ngươi ở đây, không được đi đâu hết. Sau khi kết thúc, ta sẽ lục soát cơ thể các ngươi, nếu kẻ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097408/quyen-1-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.