Mắt chó của ta muốn mù, mắt chó hợp kim ti-tan của ta muốn mù rồi.... Hai mắt Hứa Thất An như bị phỏng, nước mắt nóng hổi cuồn cuộn tuôn ra.
Ngay tích tắc nhìn trộm Quan Tinh Lầu, mắt hắn như bị hai cây cương châm đâm vào, nhói lên một cái, sau đó là đau đớn khủng khiếp.
Tống Đình Phong tì gối lên ngực Hứa Thất An, không cho hắn lăn lộn nữa, banh mắt hắn ra xem, thấy đôi mắt ấy đã trở nên đỏ bừng, nhưng đồng tử không sao cả, không bị mù.
Tống Đình Phong thở phào, sau đó mặc kệ tên đồng sự ngu ngốc này luôn.
Một khắc sau, cảm giác rát bỏng trong mắt Hứa Thất An mới biến mất, mắt đỏ bừng ngồi dưới đất, tầm mắt vẫn mơ hồ, chỉ thấy mờ mờ trước mặt có hai bóng người.
"Vừa rồi ngươi mới làm gì?" Tiếng Tống Đình Phong vang lên.
"Ta xem Quan Tinh Lầu..." Hứa Thất An nhắm mắt lại, giọng cẩn thận: "Đường đệ của ta là học sinh thư viện Vân Lộc, hôm nay có tặng cho ta một trang giấy ghi chép Vọng Khí Thuật."
Tống Đình Phong và Chu Quảng Hiếu biết nội tình Hứa gia, nhẹ gật đầu.
Hứa Thất An tiếp tục: "Sau đó ta dùng Vọng Khí Thuật, nhìn trộm Ty Thiên Giám."
Nói xong, hắn phát hiện Tống Đình Phong và Chu Quảng Hiếu cả buổi không nói gì.
Tống Đình Phong thở dài, "Ngươi có biết là, Giám Chính đại nhân rất thích ở trên đài bát quái của Quan Tinh Lầu không?"
"Không biết."
"Vậy ngươi có biết là, Giám Chính đại nhân của chúng ta, là đỉnh phong của hệ thống thuật sĩ không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097388/quyen-1-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.