Điểm mấu chốt? 
Tống Khanh nhanh chóng động não, tiến hành phân tích dựa trên những thất bại đã trải qua trước đây cùng với lần thành công này. 
Những bước trên không có gì thay đổi, sự thay đổi thực sự hẳn là ở bước cuối cùng: sấm sét! 
Sấm sét lần này có gì khác so với những lần trước nhỉ? 
Vài tia chớp hơi yếu thoáng xoẹt qua trong đầu gã, Tống Khanh cả người run lên, nói một cách kích động: “Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi!” 
“Hứa Ninh Yến, ngươi quả thật là một thiên tài luyện kim thuật ghê gớm.” 
“Tuy rằng ngươi chưa từng thấy những lần thất bại của bọn ta, nhưng ngươi đã sớm biết rồi đúng không? Ngươi đã sớm biết nguyên nhân chính khiến bọn ta thất bại.” 
Không, ta chỉ biết rằng tư tưởng của ngươi đang dần dần bị dẫn dắt thôi… Hứa Thất An chỉ cười mà không đáp. 
“Mấu chốt là gì vậy? Tống sư huynh, huynh biết gì rồi?” 
“Tống sư huynh à, huynh đừng có thừa nước đục thả câu nữa mà, mau nói đi, thứ luyện kim thuật này sắp thành tâm ma của đệ rồi đấy.” 
Đám luyện kim thuật sư áo trắng liên tục truy hỏi. 
Tống Khanh hắng giọng một cái, nhìn đám sư đệ xung quanh, trầm giọng nói: “Là cường độ sấm sét.” 
Nói xong, gã nhìn Hứa Thất An với ánh mắt mong được xác nhận. 
Hứa Thất An mỉm cười gật đầu: “Ta đặt tên cho nó là điện áp(hiệu điện thế).” 
Để điều chế kim loại Natri cần phải khống chế điện áp ở mức 6 - 15V 
Điện áp ư? 
Lại thêm một cụm từ chưa từng nghe qua làm Tống Khanh sững 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097337/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.