Dịch: lumos
***
Câu hỏi này không ai có thể trả lời được.
Lý Ngọc Xuân nói: “Vì sao yêu quái lại muốn cướp đi thuế ngân?”
Trần phủ doãn im lặng suy nghĩ: “Loài yêu làm việc không có nguyên tắc, muốn làm gì thì làm. Giờ mà đi tìm nguyên nhân, chẳng phải là tự tìm phiền não hay sao.”
Nhưng thiếu nữ váy vàng lại có ý kiến khác: “Thịt người không phải là món ăn ngon đâu… À, các ông chờ chút, ta ăn bánh bao xong đã.”
Nàng nhét vội hai cái bánh bao lớn vào miệng, mặt cũng phình ra như cái bánh bao, ráng nuốt xuống, nhấp một ngụm trà. Lúc này, nàng mới tiếp tục đề tài vừa rồi, có thể nói một cách thoải mái về chuyện thịt người:
“Loài yêu làm việc tùy hứng, bạc ở trong mắt chúng chắc gì đã hấp dẫn hơn thịt người tươi mọng. Cho là chúng cần bạc đi nữa, thì đi ăn trộm hoặc ăn cướp chỗ khác đều chắc ăn hơn là đi cướp thuế ngân.”
Hành động cướp thuế ngân trên đường lớn kinh thành Đại Phụng, độ mạo hiểm quá cao.
Trần phủ doãn gật đầu: “Nói có lý, không loại trừ khả năng có người phía sau sai khiến.”
Lý Ngọc Xuân nheo mắt lại: “Vậy thì ai đã sai khiến yêu quái đánh cắp thuế ngân? Lý do là gì? Vì sao phải là nhóm thuế ngân này, sao phải là 15 vạn lượng?”
“Chúng ta có thể nghĩ như thế này, kẻ sau màn cần một khoản tiền lớn, nhưng lại không dám gây ra động tĩnh quá lớn… Đúng hơn là không thể trắng trợn vơ vét của cải.” Trần phủ doãn suy đoán.
“Do đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097309/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.