Đây là đài phát thanh Long Thành.
Mười hai giờ đêm, thành phố đóng cửa.
Nếu bạn ở ven đường nhìn thấy một người đàn ông vùi đầu ôm bụng, nếu bạn phát hiện anh ấy cau mày, dáng vẻ mệt mỏi vì phải xã giao. Thế thì xin gọi điện thoại đến đại học Long Thành nối tới số máy riêng của văn phòng giáo sư Thẩm, gọi điện thoại nói với anh ấy rằng:
"Triệu Vân Lan đang đợi Thẩm Nguy đưa anh ấy về nhà."
*
Đây là đài phát thanh Long Thành.
Mười một rưỡi hơn, đợi đến tiếng chuông nửa đêm.
Tuy rằng xung quanh thành phố đèn neon phát sáng, nhưng vẫn phải cẩn thận ngõ hẻm có du côn lưu manh cướp bóc, vậy nên hãy kết bạn ra ngoài đừng tiến vào chỗ sâu. Nếu bạn thấy một người đàn ông mặc âu phục mang giày da, đeo một cặp kính mắt lịch sự lại nho nhã, mà anh ấy trước mặt đang rơi vào nguy cơ bị cướp bóc. Thế thì xin nhất thiết đừng ra tay cứu giúp cũng khỏi cần gọi cho cảnh sát, âm thầm đi qua là được, bởi vì người trong lòng của anh ấy đang muốn trình diễn màn anh hùng cứu mỹ nhân, đừng phá hỏng tâm tư của người ta.
Trên đây, đến từ đóng góp của một nhân sĩ họ Triệu nào đó tại cục điều tra đặc biệt.
*
Đây là đài phát thanh Long Thành.
Mười rưỡi hơn, màn đêm nổi lên bốn phía.
Đời người có rất nhiều lúc trải qua thời gian lựa chọn. Yêu hoặc không yêu, cà phê hay sữa. Là e sợ thân phận của đối phương mà xa cách, hay là nghe lời kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phat-thanh-long-thanh/296021/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.