Chương trước
Chương sau
(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)
Follow me: maitran.wordpress.com
.102.
Felix cuộn thành một quả bóng, dùng sức kéo mình trong hình dáng tấm áp phích xuống khỏi bức tường, một lần nữa phình ra thành hình người. Hắn lại nhìn về phía pháp sư với sự hận thù ——
"Lại là các ngươi, các ngươi lại phá hỏng kế hoạch của ta..."
Ludwig không khách khí chút nào ngắt lời hắn: "Không có chuyện gì thì đừng làm đại ma vương kiêu căng, ngươi gióng trống khua chiêng muốn chống lại toàn thế giới, sợ rằng không đủ người đứng ra đánh ngươi sao? Phải biết rằng, bây giờ tiểu thuyết giả tưởng không viết như vậy, nhân vật phản diện muốn trường sinh bất lão thống trị thế giới, ngoại trừ ngươi ra, ta cũng chỉ thấy một lần trong bộ phim cũ, hơn nữa nhân vật phản diện kia tệ đến mức không có mũi... Chậc, ngươi cũng quá già rồi."
"Kế hoạch của ông quá tệ, hoặc tôi nhớ nhầm, ông chưa bao giờ học ở trường quân đội Saint Yoland, ông học chiến lược quân sự qua phim cung đấu à?" Rollei thuận theo pháp sư cho thêm một đao.
Felix giận sôi lên.
"Rollei, ngươi không có cơ hội!" Felix không hề che giấu sự ác ý của mình, "Muốn mạng của ngươi không phải là ta..."
Sắc mặt Ludwig đột nhiên giận dữ, nhưng Felix hiển nhiên không phải là một nhân vật phản diện tốt bụng trước khi bắt đầu cuộc chiến sẽ đem đầu đuôi câu chuyện chủ động giải thích một lần, hắn bay lùi về sau, một ngọn lửa địa ngục hiện lên từ tay Ludwig, bị những tinh thần thể khác xông lên ngăn cản.
Nhưng Ludwig không bỏ qua, cậu tàn nhẫn dùng sức, lửa địa ngục trong nháy mắt xuyên qua những tinh thần thể này! Pháp sư trong cơn thịnh nộ, phải bắt Felix cho bằng được, làm cho hắn nói rõ ràng, Felix vốn đang mang vẻ hả hê lập tức trở nên vô cùng hoảng sợ, nhưng đột nhiên, một làn sóng vô hình lan ra trong không khí, ngọn lửa địa ngục của Ludwig lặng lẽ dập tắt trước một giây chạm được Felix, không nhiều, chỉ vài centimet, Felix tận dụng khoảng trống mong manh này, lần thứ hai bay đi.
Tuy rằng chỉ có mấy centimet, nhưng nếu như người khác giở trò với phép thuật của mình mà không phát hiện được, vậy còn gọi là pháp sư truyền kỳ sao? Ludwig lặng yên biến sắc.
"Không có chuyện gì." Rollei giơ tay lên, cố gắng chạm vào lông mày nhăn lại của Ludwig, nhưng bây giờ ông là linh hồn, tay ông xuyên qua thân thể Ludwig, vì thế ông thở dài thu tay lại, "Không sao đâu, Quang Minh tư tế không dễ có chuyện như vậy."
Ludwig gật đầu cứng nhắc, véo một câu thần chú ném qua, sau đó Rollei kinh ngạc phát hiện ông có thể chạm vào Ludwig. Rollei khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng đưa tay lên chạm vào lọn tóc của Ludwig.
Biểu hiện của Ludwig chưa bao giờ nghiêm túc đến thế, trên mặt cậu không có lửa giận tùy hứng phóng túng, cũng không có kiêu ngạo lộ liễu quen thói như ngày xưa, cậu đứng tại chỗ, trông giống như một Đại pháp sư đoan trang trầm ổn, trước giờ chưa từng thấy. Cậu nói: "Felix tuyệt đối trốn không thoát khoảnh khắc đó, có thứ gì giúp hắn... Cảm giác kia..."
Pháp sư nhíu mày lại, Rollei ôn hòa nhìn cậu, ánh mắt an bình, mang theo yêu thương không chút nào che giấu, cho nên Ludwig chậm rãi thả lỏng, cậu cũng không để ý suy đoán của mình có chính xác hay không, nghĩ đến cái gì thì tùy ý nói ra, có chút sửng sốt nói: "Con hoài nghi, đó là ma pháp. Có người dùng hắc ma pháp, chống lại lửa địa ngục của con!"
Tinh thần thể Cida xông lên như một cơn sóng thần, nhưng Ludwig dường như không nhìn thấy, căn bản không nhúc nhích. Tinh thần thể thánh quang từ bên cạnh bọn họ nối đuôi nhau qua, xếp thành hàng chỉnh tề, Rollei từng là một chỉ huy quân sự xuất sắc, dưới sự chỉ huy của ông, những thánh quang thể này là một quân đội có kỷ luật nghiêm ngặt.
Quang Minh tư tế điều khiển những thánh quang thể này, nguyên tắc hoàn toàn giống như Ludwig điều động vong linh và ma quỷ, nhưng hiệu ứng hình ảnh cách biệt vô cùng lớn, Rollei đứng ở trong ánh sáng, được thánh quang bao phủ, bên cạnh còn bao quanh bởi những linh thể xinh đẹp và trang nghiêm, thoạt nhìn ông trông giống như một sứ giả của thiên đường trong thần thoại được bao quanh bởi các thiên thần.
Rollei đứng tại chỗ, dò hỏi: "Cùng một loại ma pháp mà con học à?"
Hắc ma pháp đương nhiên là cái hắc pháp sư học, tuy rằng Rollei hỏi không quá chuyên nghiệp, nhưng Ludwig cảm thấy ông đã hỏi tới điểm chính: "Đúng, không phải là thần thuật gì khác, pháp thuật tự nhiên, cũng không phải năng lượng công nghệ trong vũ trụ, chỉ có hắc ma pháp có thể dập tắt lửa địa ngục một cách tự nhiên như vừa nãy. Nếu như Felix thực sự có một pháp sư khác... Con lo lắng những gì hắn nói về ba ba..."
Không có chuyện gì tuyệt đối, tuy rằng pháp sư có thể xé rách tinh giới là rất hi hữu, mấy trăm năm khó tìm ra một, nhưng ai có thể bảo đảm nhất định không có ai? Nguồn sức mạnh kia tuyệt đối là biến động của hắc ma pháp, Ludwig có thể vượt qua tinh giới đến nơi này, ai biết được, sẽ không có thêm những người khác lặp lại con đường này?
Biểu cảm của Rollei cũng hơi nghiêm túc, ông nắm lấy tay Ludwig: "Ta không dễ bị ám hại như vậy, trùng tộc, tinh chi linh, Cida, ta không phải đều thuận lợi vượt qua? Hơn nữa, cho dù kẻ địch cũng là pháp sư, Lud của chúng ta khẳng định lợi hại hơn hắn."
Lỗ tai của pháp sư đỏ một chút: "... Ngài chớ khen con... con cũng không phải người mạnh nhất về ma pháp, ví dụ như đánh nhau với lão sư của mình, con sẽ thua khá xa."
Rollei cười nhéo mặt Ludwig, khiến Ludwig cũng bật cười, không còn căng thẳng như trước.
Ludwig bỗng nhiên nghiêm túc ném ra một con robot tự động trên không loại nhỏ, chỉ vào đồ chơi kia nói với Rollei: "Ba ba, nhìn vào camera."
"A?" Trong bối cảnh một vài thánh quang thể nắm lấy một tinh thần thể màu xám, cùng nhau hiệp lực xé nó thành mảnh vụn, trong khi Rollei nghiêng đầu bối rối, trông giống như đi nhầm trường quay, từ đầu đến chân đều viết vô tội.
Ludwig: "Sắp đến sinh nhật mẹ rồi, hãy chuẩn bị một món quà cho mẹ."
Rollei ngay lập tức cười đến cực kỳ xán lạn với ống kính.
...
Những chiếc xúc tu màu xám giống như một khu rừng đầy gai, Joanne đi xuyên qua khu rừng này, đây là một trận chiến kỳ dị nhất kể từ khi bà gia nhập quân đội tới nay, bà chỉ mặc một bộ đồ bó sát để tăng sức mạnh, trước đây bà từng điều khiển Ám Đạm Sắc Vi.
Ám Đạm Sắc Vi được đặt theo tên biệt danh của bà, mà trên thực tế là một người anh em với tính cách rất rộng rãi, thậm chí hơi hoang dã và hơi nhiều chuyện, năm đó Rollei là phó quan của bà, phạm vi công việc của phó quan rất rộng, trong đó bao gồm cả việc giúp đỡ trưởng quan bảo dưỡng cơ giáp. Hai mươi mấy năm trước chiến sĩ nhân loại nói chung không xem trí tuệ nhân tạo là một sinh vật thông minh, đó là hoàn cảnh của thời đại, cho nên không có ai giữ gìn hình tượng trước mặt cơ giáp.
Vì vậy trong quang não của Joanne có một thư mục khổng lồ, chứa đầy video của Rollei, có cảnh ông nghiêm túc sửa chữa cơ giáp, có cảnh ông sửa cơ giáp xong mệt mỏi ngồi xuống đọc sách nghỉ ngơi, cũng có không ít cảnh... sửa cơ giáp toát mồ hôi trực tiếp cởi sạch —— toàn bộ do người anh em Ám Đạm Sắc Vi nhiệt tình cung cấp.
Trong mười mấy năm mất đi Rollei, Joanne không có chuyện gì liền lần lượt xem từng cái từng cái video, trong video, phó quan đẹp đẽ tới mức khiến Joanne chảy nước miếng, đối với buồng lái Ám Đạm Sắc Vi đỏ mặt, nhẹ giọng thì thầm: "Ta... thật sự thật thích chủ nhân của ngươi."
Năm đó Joanne nhìn thấy không thể chịu nổi nữa, chọn một bữa tiệc mừng công nào đó, trực tiếp đè Rollei trên tường bằng một tay, ở trước mặt tất cả mọi người hôn sảng khoái, vô cùng đắc ý đem mỹ nhân về triệt để chiếm làm của riêng.
—— đây chính là bảo bối xinh đẹp nhất của ta!
Lần đầu tiên bà rõ ràng ý thức được, mình không thể lại một lần nữa chịu đựng kết quả mất đi Rollei.
Lửa giận của Joanne hóa thành chiến ý lẫm liệt, trong lúc nhất thời không cảm thấy mệt mỏi —— đó là "Chiến ý thiêu đốt" của sát thủ, là một kỹ năng nhóm, và rất khó lĩnh ngộ, bởi vì sát thủ đều là độc lai độc vãng, tự mình đâm sau lưng kẻ địch, không có nhiều tình huống mà các sát thủ cần phải chiến đấu trực diện, mà tình huống cần phải mang theo đoàn đội chiến đấu chính diện... càng ít, cho nên Joanne hoàn toàn không nhận ra mình vừa mở khóa một kỹ năng mới.
"Giết!" Nhóm tinh nhuệ gầm lên.
Dưới sự gia tăng chiến ý của sát thủ truyền kỳ, một tiểu đội gồm hơn hai mươi cá nhân bùng nổ ra sát khí đáng sợ, số lượng tinh thần thể xung quanh rất nhiều, tuy rằng cũng không phải tinh thần thể cấp cao, nhưng chiến thuật biển người thật ra là đáng sợ nhất, thời cổ đại, cả Thái cổ Cự Long cũng sẽ thua trong tay của quân đoàn đồ long (diệt rồng) pháo hôi.
Nhưng ngoài ý muốn chính là, tiểu đội hai mươi người này lại như động cơ vĩnh cửu bất tận, nửa giờ, một canh giờ, thậm chí ba tiếng đều qua, bọn họ vẫn chiến đấu mạnh mẽ.
Đáng tiếc càng nhiều tinh thần thể bao vây, chiến ý thiêu đốt luôn có kết thúc.
Joanne há mồm thở dốc, nhóm tinh nhuệ còn lại cũng dựa vào nhau, lưng tựa lưng, sắc mặt tái nhợt không ít, quang năng đao trong tay bọn họ đã sắp tiêu hao hết nguồn năng lượng, trên đất rơi một đống tấm pin thay thế, nhưng tinh thần thể lại như không biết sợ hãi, không sợ hy sinh, vẫn nhào lên.
"Điều này không đúng." Chủ mẫu sau lưng Joanne nói, "Nền văn minh Cida thật sự là một loài kỳ lạ, coi như là tinh chi linh lúc trước, lấy nhiều đánh ít hơn ba giờ không bắt được chúng ta, cũng sẽ lộ ra lo lắng, sợ sệt,..., bày trận cũng sẽ xuất hiện kẽ hở, những... những con bạch tuộc lớn này... lại như Trùng đế giày, tại sao không có phản hồi, vẫn giống nhau như đúc mà nhào tới?"
"Tôi ước gì bọn chúng là trùng đế giày, ít nhất là tuyệt chủng!" Chiến sĩ nhân loại Ryn nở nụ cười khổ, "Tôi còn một cục pin cuối cùng."
Joanne nói: "Tinh thần thể Cida bậc trung và thấp không có tư duy hoàn chỉnh."
"Tôi còn chưa nhìn thấy cấp cao, mà tinh thần thể cấp trung này thoạt nhìn không chỉ có thể không có tư duy hoàn chỉnh, cả cảm xúc cũng không có. Đây căn bản cũng không phù hợp với bản năng sinh học." Eve nói, "Loại biến thái gì sẽ lấy việc trở thành loại quái vật này làm mục đích sống?"
Trong trạm không gian, nhân loại Karl và nam trùng tộc Lordaya kia đã không thấy tăm hơi, còn những nhân loại và trùng tộc khác, Joanne âm thầm lắc đầu, bà không cho là những người khoác vỏ ngoài nhân loại nhưng bên trong đã hoàn toàn tán đồng Cida còn có thể "Được cứu vớt".
Quang năng đao mờ đi từng cái một, quang năng đao loại mới tăng tần số năng lượng, nhưng mức tiêu hao càng lớn hơn, Joanne tận lực sử dụng các kỹ năng ám sát của mình để tiết kiệm năng lượng pin cho đồng đội, có thể ba giờ đã là cực hạn.
Đao trong tay một chiến sĩ dập tắt, xúc tu bạch tuộc không bị chém đứt, tinh thần thể Cida quấn lấy cánh tay của hắn, tinh thần lực thuận theo thân thể của hắn bắt đầu tiến vào miệng Cida, Cida kia tham lam nuốt chửng tinh thần lực nhân loại, chiến sĩ kia quay đầu lại gào thét: "Đừng chạm vào tôi!"
Đồng bạn của hắn cố gắng muốn cứu hắn bị hắn dùng vỏ đao gạt ra.
"Đừng đụng hắn, anh sẽ đồng thời bị hút vào." Joanne trầm giọng nói.
Quang năng đao thứ hai tắt, trùng tộc hoảng sợ nhìn tinh thần thể trước mặt mình, đó là phi công trẻ nhất trong đội ngũ, chủ mẫu này vừa tiến giai thứ cấp chưa được một tháng, tinh thần lực thấp nhất, một khi bị hấp thụ, có lẽ không thể giãy ra. Joanne cắn răng một cái, trong tay lấy ra một con dao găm kim loại bình thường, duỗi ngang vươn ra ngoài.
Ngay tại giờ phút này, một luồng ánh sáng vàng lóe lên, nhanh như ảo giác, mà trên võng mạc của tất cả mọi người đều bị ánh sáng chói mắt này lưu lại bóng mờ.
"Đó là..."
Joanne ngẩng đầu lên, hít vào một hơi.
Ánh sáng rực rỡ nở rộ sau lưng tinh thần thể Cida, một bóng người thon dài đến từ đằng xa, bước lên giữa không trung, cũng không phải thật sự bước đi, thánh quang linh thể vờn quanh bên cạnh ông nối đuôi nhau mà ra, xúc tu mang theo thánh quang như là dao nóng, dễ dàng chặt đứt xúc tu của tinh thần thể màu xám.
Càng nhiều tinh thần thể nỗ lực được ăn cả ngã về không, trước tiên ăn nhân loại bị bao vây, nhưng hình dáng xán lạn kia hơi nhấc tay lên, ánh sáng càng thêm chói mắt từ trên người ông tỏa ra.
Joanne khẽ nheo mắt lại, bà nhìn thấy một đôi cánh ánh sáng rực rỡ mở ra sau lưng người kia, ngọn lửa tỏa sáng lấp lánh trên đầu cánh. Tinh thần thể màu xám bị thiêu đến bốc khói ríu rít, chạy trốn xung quanh.
"Wow..." Joanne không để ý bị thánh quang đâm đến rơi lệ, nỗ lực mở to hai mắt, "Cái này cũng... quá đẹp..."
"Đó thực sự là chiếu cố của Quang Minh thần, ngọn lửa đại biểu cho niềm hy vọng vô hạn, và đôi cánh đại diện cho ý chí tự do —— linh hồn thực sự được thần hoàn toàn tán thành, có khả năng sử dụng loại thần thuật này. Cho dù là tư tế chính thức của Thánh điện Quang Minh, có thể sử dụng thánh quang ngưng tụ dấu hiệu của Quang Minh thần cũng không nhiều." Ludwig không biết xuất hiện bên cạnh Joanne lúc nào, "Trong các thánh chức giả mà con quen biết trước đây, cũng chỉ có các đại tư tế Quang Minh và Đại thống lĩnh Thánh kỵ sĩ làm được."
Joanne nghi hoặc: "Thánh điện Quang Minh ở đâu?"
Ludwig mỉm cười: "Ồ, ở một thế giới khác a, pháp thuật của con là học ở một thế giới khác."
Pháp sư chưa bao giờ muốn che giấu chuyện này với Joanne và Rollei, Rollei mơ hồ đoán được chút gì, nhưng ông vẫn luôn không hỏi, mà Joanne sau khi nghe phản ứng đầu tiên lại là: "Ở một thế giới khác? Chỉ có một mình con? Trời ạ, mẹ cũng không biết... Có phải là rất khổ cực, mau để mẹ ôm một cái..."
Ludwig được Joanne không nói lời nào âu yếm ôm vào lồng ngực, cảm thấy bởi vì những lời bà nói, mình bị buồn nôn tới nổi da gà cả người, nhưng Ludwig vẫn đỏ mặt giải thích: "Không khổ cực, ở bên kia con đã gặp hai vị lão sư cực kỳ tốt."
Rollei chậm rãi thu lại thánh quang, vừa nãy uy lực của "Quang minh chiếu cố" quá lớn, phần lớn tinh thần thể màu xám đều chạy, xung quanh trở nên trống trải, Joanne kéo Ludwig, vì vậy Rollei đi tới nắm tay kia của bà, nói: "Đi trước, có quá nhiều tinh thần thể trong trạm không gian này, chúng ta quá ít người, nhất thời đẩy lùi đã là cực hạn của anh, chúng trở lại chúng ta sẽ không đi được."
Đột nhiên, không gian lần thứ hai nứt ra, con quạ Ma sứ thứ hai bay ra từ bên trong.
Hayden lần này hết sức nghiêm túc: "Điệu hổ ly sơn, ngôi sao thủ đô bị bao vây, mau trở về!"
Tác giả có lời muốn nói:
Rollei: Đi, về nhà ba ba làm cho con một bữa ăn ngon! 【 ra lệnh một tiếng, đông đảo tinh thần thể ướp ngon miệng tự động xếp thành hàng vào nồi 】
Ta cực kỳ muốn viết câu chuyện về Joanne x Rollei... nữ nguyên soái bạo ngược ấn phó quan xinh đẹp trên tường hôn, phó quan ôn nhu trung thành bị hôn đến lo sợ tái mét mặt mày nhưng hết sức phối hợp nghĩ: dù cho nguyên soái chỉ là nhìn thấy mặt ta đẹp muốn vui đùa một chút cũng không sao... Ai nha... thật sự hâm mộ Joanne...
☆♬○♩●♪✧♩maitran.wordpress.com♩✧♪●♩○♬☆
Rất thích cách mà baba và mama của Shaw đối xử với Lud ( ̄▽ ̄)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.