Sáng sớm tinh sương, trời quang mây trắng, đem ánh nắng toả mọi ngóc ngách trong hoàng cung. Hôm nay bầu trời đặc biệt trông veo, xanh ngời ngời, rõ ràng là một ngày tốt.
Tiếng chim hót vang xa rõ mồn một, gió đưa hoa cỏ lung lay, bọn chúng như biết nhảy múa, uốn lượn theo từng cơn gió đi qua. Khung cảnh cung Phượng Tiền phút chốc như tiên cảnh, khó mà cưỡng lại mùi hoa nở rộ thơm ngát trời.
Bỗng, nghe tiếng chân lạch cạch từ xa, là tiếng động phát ra từ hướng đại môn. Không gian yên tĩnh càng đem tiếng chân người nghe rõ, là tiếng chân vội vã gấp gáp của một thái giám, Tiêu Băng Ngôn không cần nhìn cũng đoán được.
Tiếng bước chân ngày càng gần, vượt qua ngã rẽ tiến vào sâu bên trong nội viện, đã thấy thân ảnh của một thái giám chạy đến, y phục trên người của y, chính là điểm nhấn, màu gấm xanh sáng bóng, nhất định là cấp vị cao.
"Khởi bẩm hoàng hậu nương nương, nô tài có chuyện rất quan trọng cần bẩm báo!" Tiếng nói có đôi chút ẻo lả chua tai vang lên rất lớn. Chỉ thấy y quỳ trên nền đất, đầu như muốn chạm xuống nền đá.
"Miễn đi." Từ lúc Đăng Trị chạy đến, bây giờ Tiêu Băng Ngôn mới chịu quay sang nhìn y, giọng nói thật thanh thoát rõ ràng, là nhu trong cương, nhẹ nhàng nhưng lại đầy uy quyền khiến người ta phải cẩn trọng, "Là chuyện gì mà có thể khiến Đăng công công hớt hãi lo lắng đến như vậy?"
"Thưa nương nương, chuyện này là liên quan đến Tây Sở." Đăng Trị đứng dậy nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-pham-tay-so/238344/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.