Hạ Mẫn Chi một thân bạch y, mái tóc đen đã hơi ướt, thả bước trong mưa, không khỏi nhớ lại khi còn ở Ngọc Châu, mùa thu trời mưa liên miên, cũng từng cùng Niếp Thập Tam che ô sóng vai đi qua từng con ngõ nhỏ…
Từng ký ức nhỏ nhoi đó, đều là những khoảnh khắc quý giá như vàng.
——-
Đến ngày thứ ba, Trình Tốn nhận được phi cáp truyền thư, Y thần dược lư bị người tập kích, Trình phu nhân trọng thương.
Trong lòng hoảng loạn, tức khắc cáo từ ngày đêm không nghỉ chạy về Giang Nam.
Trước khi đi, Niếp Thập Tam đưa hắn hai viên Đại hoàn đan, nói: “Đại tẩu trọng thương, y thuật ngươi tuy cao minh, cũng nên mang theo dược này dự phòng.”
Trình Tốn hai mắt đỏ lên, căn dặn: “Ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận, đừng quá liều lĩnh.”
Niếp Thập Tam gật đầu.
Đảo mắt đã là đêm Thất tịch, mấy ngày qua Niếp Thập Tam đêm nào cũng đột nhập vào Thiếu Lâm thám thính, khinh công hắn đã đạt tới cảnh giới đạp tuyết vô ngân, lại thêm trực giác nhạy bén như dã thú, người trong tự không hề phát giác, bị hắn dò la được bảo vật trấn tự đều cất giữ trong tủ ở thiện phòng của Thất Khổ đại sư.
Bèn quyết định đêm nay trực tiếp vào thiện phòng của Thất Khổ chế trụ người đoạt dược hoặc buộc nói ra viên thuốc đã đến tay ai.
Mắt thấy mặt trời đã ngả về tây, Niếp Thập Tam một chút cũng không khẩn trương, cứ rau xanh đậu hủ ăn ba bát cơm đầy vung, ôm kiếm ngả đầu liền ngủ.
Tô Khuyết ngồi ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phach-quan/1354442/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.