Editor: Măng Cụt
Bên nhau được nửa năm thì tụi tui ở chung.
Không có ai đề nghị trước mà là thuận theo tự nhiên.
Phòng thuê cũ của tôi hết hạn, chủ trọ muốn ra nước ngoài nên chuẩn bị bán phòng thuê, không cho tui thuê được nữa.
Cho nên chỉ có thể nhờ anh nói lắp cho tui ở ké.
Nhà anh nói lắp có hai phòng ngủ, lúc tui chuyển tới thì ngủ phòng còn lại.
Tụi tui không ly thân, theo đúng là phải ngủ chung rồi.
Nhưng tụi tui đều là người có cảm giác riêng tư khá mạnh, chia phòng thật ra lại là tôn trọng nhau.
Giữa hai người cũng không có ai hỏi vì sao không ngủ chung.
Đương nhiên là quen nhau nửa năm mới ở chung cũng không tính là muộn.
Nhà của anh nói lắp không cách công ty tui quá xa nhưng lại cách xa công ty anh ấy, vì vậy tui đã trở thành tài xế của anh.
Mỗi ngày tui đều đưa anh ấy đi làm, sau đó lái xe của anh ấy tới công ty tui, tan làm sẽ ghé rước anh về.
Những vấn đề liên quan đến việc ăn uống khi ở chung thì bình thường là anh ấy nấu ăn còn tui chỉ vào phụ.
Không ngờ sau đó tui lại hơi thích thích việc nấu ăn, vì vậy nên mè nheo đòi anh ấy dạy tui (thật ra là có một lần anh ấy đi công tác tới một tuần lễ, tui thèm đồ ăn anh ấy nấu muốn xỉu luôn).
Tiếc là thiên phú nấu ăn của tui hoàn toàn không thể sánh bằng anh ấy, tập làm bao nhiêu lần cũng không tiến bộ.
Quá trình "lên cấp"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-noi-lap/169673/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.