Không đơn giản một đời vua là một đời thần, có đôi khi thay đổi người chấp chính thì cơ chế quản lý của quốc gia cũng sẽ thay đổi theo, đây là điều mà Lưu Bá Hề và Tịch Thiên Thương lo lắng.
Đời trước Thiên quốc dưới sự thống trị của hôn quân ngày càng suy tàn, tuy rằng mấy năm nay Thiên quốc không chịu sự uy hiếp từ Bắc Thần quốc nguyên khí dần khôi phục, nhưng cùng Bắc Thần quốc so sánh vẫn có một khoảng cách nhất định.
Cự ly đó không phải không có khả năng đuổi kịp, chính là không thể giải quyết trong một sớm một chiều, khoảng cách này cần thời gian mười năm thậm chí vài thập niên mới tu bổ được từ các phương diện.
Tình hình thực tế như vậy bất luận kẻ nào cũng không thể thay đổi, cho dù là ngươi có là thiên tài hiểu rõ sử sách xuyên qua tới cũng thế.
Năng lực cá nhân thủy chung có hạn, cho dù là thuốc bổ cũng cần thời gian đi tiêu hóa.
Dạ Vị Ương ngồi trong xe ngựa nhìn ngọn núi cao cùng thảo nguyên xanh biếc trôi dần về phía xa, đi qua hết ngọn núi bọn họ đã hoàn toàn ly khai Bắc Thần quốc, hiện tại đã vào lãnh thổ Kim quốc, không bao lâu nữa là có thể trở về Thiên quốc.
“Nếu trên thế gian không có chiến tranh thì tốt rồi.” Tuy rằng biết bản thân là nhất sương tình nguyện, Dạ Vị Ương vẫn không khỏi cảm thán.
Dưới bích thủy lam thiên này trải qua cuộc sống bình bình đạm đạm, làm sao không phải là một loại hạnh phúc bình thản ni?
Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ninh-than/1341799/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.