Mùa đông năm nay ở kinh thành so với năm trước càng giá rét lạnh lẽo hơn, tuyết rơi liên tục ba ngày, toàn bộ kinh thành đều thay bằng tấm áo màu ngân bạc.
Thời điểm đứng ở nơi cao hoàng cung nhìn xuống dưới, Dạ Vị Ương luôn có một loại ảo giác chính mình đang ở huyễn cảnh, hắn khẽ kéo cổ áo, dừng lại một chút sau đó được hộ vệ đẩy đi về phía trước.
Án tử huyện lệnh Mân thành tham ô tiền cứu trợ thiên tai, hoàng đế lấy tốc độ cực nhanh xử lý, chẳng những tốc độ nhanh, hơn nữa thanh thế còn rất lớn.
Chính là ban đầu Dạ Vị Ương không thể tưởng tượng một tri huyện Mân thành nho nhỏ lại liên lụy ra một loạt người cùng việc như vậy, chẳng những không đơn giản là tham hủ, còn tra ra thế lực nhà mẹ đẻ thái hậu cùng thế lực nước khác cấu kết. Lợi dụng khoản cứu trợ thiên tai của bổn quốc đi hỗ trợ quốc gia khác, cũng khó trách Tịch Thiên Thương mấy ngày nay lúc lâm triều trên mặt chưa từng có một nụ cười, chính là chuyện này Tịch Thiên Thương không có trực tiếp công bố ra ngoài, người biết cũng chỉ có vài nhân vật trung tâm.
Toàn bộ triều đình từ trên xuống dưới tựa như tiến nhập vào hàn đông lãnh khốc, tràn ngập một cỗ không khí nguy hiểm quấn chặt.
Mà tình huống gay go ở Thiên quốc vượt xa hơn so với trong tưởng tượng Dạ Vị Ương, hơn một năm quốc nội phát sinh tai họa thế cục có phần chênh vênh, mà Bắc Thần quốc nằm ở phía bắc Thiên quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ninh-than/1341770/quyen-1-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.