“Bắc Phương huynh không phải người kinh thành phải không? Ta ở kinh thành nhưng chưa từng gặp qua ngươi.” Dạ Vị Ương ngồi trên luân y, Bắc Phương Thần đẩy ở phía sau, xuyên qua con đường nhỏ sau đại sảnh là đến một viện tử, trong viện tử không lớn đọng đầy tuyết, chỉ có con đường thông từ viện tử đến phòng ốc là được dọn dẹp sạch sẽ.
“Đúng vậy, ta không phải người Thiên quốc.”
Đáp án của Bắc Phương Thần khiến Dạ Vị Ương hơi giật mình, “Các ngươi không phải người Thiên quốc?”
“Ân, ta và muội muội đến từ phương Bắc, tuy nói thân phận là người làm ăn, nhưng kỳ thật mượn việc buôn bán để du ngoạn thiên hạ, ta cùng muội muội đã rời nhà ba năm, trong nhà có một quy củ, tử nữ khi đến lứa tuổi nhất định sẽ rời nhà đi đến một quốc gia, đọc vạn quyển sách và đi ngàn dặm đường.”
“Nguyên lai là như vậy, khó trách ngươi và Bắc Phương cô nương đều so với người bình thường càng có tính cách hơn.” Dạ Vị Ương liên tục gật đầu, quy củ Bắc Phương gia này thật tốt, có thể ra ngoài du ngoạn ba năm, không đơn giản chỉ là mở mang tầm mắt, ngay cả tư tưởng tâm tính con người cũng được rèn luyện không ít.
Như vậy xem ra, gia tộc Bắc Phương Thần phải là một gia tộc thị tài vừa có thực lực vừa biết nhìn xa trông rộng, quy củ một đại thế hệ truyền thừa xuống, gia tộc muốn không trường cửu hưng thịnh cũng khó.
Mặc kệ là một người một gia tộc hay một quốc gia, nếu liên tục giậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ninh-than/1341759/quyen-1-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.