Mưa nhỏ cuối mùa thu từ trên trời rơi xuống trắng xóa, lá vàng bị nước mưa áp rũ thấp đầu, vài cánh hoa rơi lả tả trên bùn đất ẩm ướt dần dần bị mưa bao phủ.
So với ngày thường ăn mặc dày hơn một chút, bung tán ô lưng đeo hòm thuốc Thường Thiếu Điển vội vội vàng vàng tiến vào đại môn Hộ bộ thượng thư phủ, quen thuộc hướng đến chủ ốc, nhưng đi được nửa đường thì từ hạ nhân trong phủ biết được lúc này Dạ Vị Ương không có trong phòng mà đang ở Ngọc Trì Uyển.
Thường Thiếu Điển lại cùng hạ nhân đi đến cửa Ngọc Trì Uyển, hạ nhân hướng vào bên trong hô một tiếng: “Gia, Thường thái y đến.”
Chợt nghe bên trong truyền ra thanh âm của nam nhân kia: “Thỉnh Thường thái y tiến vào, ai, người tới đỡ ta đứng dậy.”
Mơ hồ nghe được tiếng nước, Thương Thiếu Điển một bên theo hạ nhân đi vào một bên trong lòng tò mò Dạ Vị Ương lúc này đang làm cái gì bên trong, chẳng lẽ là tắm rửa sao? Vào gian ngoài Ngọc Trì Uyển, sự ấm áp trong phòng nhất thời xua tan hàn khí lạnh lẽo trên người, Thường Thiếu Điển đem ô ướt đẫm thu lại giao cho hạ nhân.
Đang cúi đầu phủi đi nước mưa dính trên thân mình, liền nghe thấy thanh âm của Dạ Vị Ương: “Trời mưa thế này thật phiền toái Thường thái y, ngươi xem có muốn trước tắm rửa một chút tẩy đi hàn khí trên người?”
“Đa tạ, Dạ đại nhân, vi thần ______ ” Vừa mới nhấc đầu đã thấy nam nhân trước mặt cách đó không xa mái tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ninh-than/1341736/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.