“Thường thái y bên này, thỉnh.” Lý Vịnh tự mình dẫn Thường Thiếu Điển vào trong phủ.
Tiết thu vàng, cúc thu trong phủ thượng thư cũng vừa vặn nở, dưới ánh mặt trời từng mảnh sắc vàng rực rỡ, cúc thu có hồng, vàng, trắng, mặc (đen),xanh nhạt đủ loại màu sắc, nhưng Dạ Vị Ương tựa hồ thiên vị màu vàng, toàn bộ khu vườn hơn phân nửa đều là kim cúc.
Đi trên đường nhỏ giữa bồn hoa, Thường Thiếu Điển không khỏi âm thầm lắc đầu, trên phố đồn thổi Dạ Vị Ương coi màu sắc kim cúc như hoàng kim mà yêu thích, nhiều ngày nhìn thấy quả nhiên là một cự hủ (thối nát) tham quan.
Đường đi hôm nay không giống hướng đến gian phòng hôm qua, Thường Thiếu Điển liền hỏi: “Dạ đại nhân không ở trong phòng nghỉ ngơi sao?”
“Sáng sớm hôm nay hoàng thượng có sai người đưa luân y tới, gia nói trong phòng rất buồn, nên ngồi luân y để người đẩy vào vườn hoa đi dạo một chút.” Lý Vịnh tràn đầy lo lắng nói, “Thường thái y chút nữa nên khuyên nhủ gia nhà ta, hôm nay tuy rằng trời trong nhưng trung thu vừa qua, thời tiết dần trở lạnh, gia hắn lúc này còn ngồi bên cạnh hồ nước, cũng không nghe người khác khuyên, người này vừa mới tỉnh lại, không thể bị cảm lạnh.”
Đang nói chuyện bọn họ đã đi đến hồ nước bên cạnh hoa viên, xa xa có thể nhìn thấy một bóng dáng lộ vẻ trầm tĩnh tựa vào mộc luân y, tuy rằng đã sắp vào cuối thu, nhưng hoa viên vẫn có kim cúc hoa quế cùng đủ loại bách hợp nở rộ tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ninh-than/1341713/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.