*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong khách sạn Fairmont ở San Francisco, tầng 7, Tống Chân đang ngồi ở ghế đơn màu vàng sang quý phái, chiếc váy ren trắng loại cực ngắn mà tư thế ngồi chỉ cần bất cẩn một chút có thể lộ ra thứ không nên để lộ, nhưng không nghi ngờ chiếc váy này khiến đôi chân rất đẹp của cô được khoe trọn ra ngoài, khiến cô trông cao hơn thực tế khá nhiều, kẻ mắt khá đậm, mi tỉa cong cầu kỳ, mắt nhìn thẳng phía trước, giữ nụ cười vừa đủ, tư thế ngồi cũng rất đoan trang thục nữ.
Điện thoại trong tay cô vang lên, Tống Chân nhận điện thoại, là giọng Liễu Minh:
- Tống Chân, em đang ở khách sạn Fairmont rồi à, có cả ngài Donald nữa, anh rất ngưỡng mộ ông ấy, nếu được, em giúp anh chuyển lời hỏi thăm ông ấy nhé. Mai anh mới tới được nên không thể tham dự, mai anh tìm em..
- Ngày mai em không ở nơi này nữa đâu.
Tống Chân mau chóng kết thúc cuộc nói chuyện, đồng thời cắt đứt ảo tưởng của Liễu Chân, khi nói chuyện với Liễu Minh, môi cô còn giữ nụ cười nhẹ lịch sự, đó là một loại bản năng, nhưng khi cúp điện thoại đứng dậy đi tới trước cửa kính, nụ cười đó biến mất, thay vào đó là chút lạnh nhạt.
Người qua tầng 7 để lên tầng thượng ngày càng nhiều, những người này hoặc mặc lễ phục trang trọng, hoặc là trang phục đơn giản, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-niet-ban/3182070/quyen-5-chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.