*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường Vũ lại chẳng có tâm trạng tốt đẹp như Chu Dung, cô đã ăn xong, nhưng người lớn chưa lên tiếng, cô lễ phép chưa rời bàn ăn, đưa cánh tay trắng ngần quay tròn cái thìa sứ dùng để múc canh, cô rất ít khi trực tiếp thể hiện sự mất kiên nhẫn của mình, nhưng lần này cô phải nhắc Chu Dung nên nói tới trọng điểm rồi.
Lữ Tiên Minh luôn chăm chú theo dõi phản ứng của Đường Vũ thấy vậy liền không nói nữa, ngồi đàng hoàng ngay ngắn. Chu Dung mỉm cười lại đem cái vòng tay phỉ thúy lúc nãy đặt lên bàn. Cái vòng tay này chẳng phải đồ gia bảo gia truyền gì, nó đơn giản chỉ là một món quà, là cái vòng tay trung phẩm thôi, giá không quá 100.000, đó là đánh giá của Đường Vũ.
Màu xanh lục nhạt, tạo hình tinh tế thanh nhã, hợp với làn da mịn màng của Đường Vũ, là cái vòng tay đẹp vô cùng.
- Chuyện là thế này Đường Vũ ạ, Tiên Minh nhà dì thích cháu, chuyện này cháu cũng biết rồi, dì không nói gì cả, cũng không yêu cầu cháu điều gì, tình yêu vốn là tự do mà, thế hệ dì đây bị gia đình an bài hại khổ rồi, cho nên muốn người trẻ tuổi bọn cháu được tự do lựa chọn, đây là chuyện hợp tình hợp lý.
Chu Dung cười hòa nhã:
- Dì cũng đã nói chuyện với mẹ cháu, mẹ cháu nói để các cháu phát triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-niet-ban/3181619/quyen-4-chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.