*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Xán ngồi xuống đối diện với ba người kia, Lý Thanh Dương theo sau vỗ tay:
- Có gan lắm.
Lương Tiêu vẫy tay, trong có vẻ thù địch gì:
- Hi, lại gặp nhau rồi, còn nhớ tôi chứ?
- Trí nhớ của tôi cũng được, chưa quên.
Tô Xán bình tĩnh hỏi:
- Tìm tôi có chuyện gì đây?
- Lý Thanh Dương là người anh em của tao, khi ấy mày chử mắng, xỉ nhục cậu ấy, lại còn vu oan cậu ấy trước mặt giáo viên, tạo thành ảnh hưởng tới danh dự của cậu ấy. Mày nghĩ ngông nghênh ở trường cũ thì cũng có thể tới đây giương oai à?
Triệu Thừa Ngôn lên mặt anh chị nói:
- Mày biết Lâm Quang Đống vì sao có kết cục này không? Đơn giản là vì chọc vào người anh em của tao.
Tô Xán phải nhìn lại Triệu Thừa Ngôn, xem thái độ của hắn không phải nói cho oai, không ngờ đằng sau chuyện Lâm Quang Đống lại có bàn tay thao túng, không biết có nên cám ơn hắn một câu không.
Tiền Long thấy mặt Tô Xán thay đổi thì cho rằng y sợ rồi, đặt hộp cơm ăn dở lên bàn, nhếch mép cười đểu lấy lọ tương ớt dốc hết vào hộp cơm, quấy đều lên.
Ba bọn chúng bắt nạt người khác quen rồi, Triệu Thừa Ngôn hiểu ngay:
- Cậu ấy không ăn hết, lãng phí quá, mày ăn tiếp thì chuyện cũ coi như xóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-niet-ban/3181437/quyen-4-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.