*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lý Thanh Dương yếu ớt ngồi xuống bãi cỏ, lòng nghĩ lại chuyện vừa rồi mình bị Tô Xán khiêu khích, làm ra hành động ngu xuẩn không cách nào bù đắp lại được.
Có tiếng bước chân đi tới bên cạnh, cặp sách khoác một bên vai, nói:
- Tôi nhìn thấy hết rồi, không dễ chịu phải không?
Lý Thanh Dương cười cay đắng:
- Cậu cũng thấy rồi đó, tôi tự mình hủy hết mọi thứ bản thân vất vả gây dựng.
- Cha tôi dặn tôi tới trường không được sinh sự, nhưng có kẻ khi dễ bạn bè mình, sao tôi có thể đứng nhìn được. Tên nhãi đó ngông nghênh quá rồi, trước kia y ở Nhất Trung cũng có tiếng lắm đấy, tôi đã đọc bài viết của y, tuy cậu không thừa nhận, nhưng cũng không thể phủ định, y viết không tệ.
Lý Thanh Dương cắn răng:
- Đúng.
- Lâm Quang Đống rất tán thưởng y, còn muốn đưa y vào CLB văn học nữa, với tính thằng đó, địa vị của cậu sẽ nguy hiểm.
Lý Thanh Dương lắc đầu cam chịu, gia cảnh nhà hắn không tốt, có được ngày hôm nay toàn bộ dựa vào bản thân, giờ nhất thời kích động hủy hết rồi, còn làm gì được Tô Xán nữa.
- Yên tâm, tôi sẽ báo thù cho cậu, có điều muốn xử y thì phải xử Lâm Quang Đống đã, từ lâu tôi đã ngứa mắt với hắn rồi, mẹ kiếp, lần trước còn mắng tôi trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-niet-ban/3181423/quyen-4-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.