🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Lại khóc nữa rồi, công chúa khóc nhè.



Trần Linh San ngây ra mất một lúc mới ngẩng đầu lên, là khuôn mặt đáng ghét đó.



Đông phong dạ phóng hoa thiên thụ,



Cánh xuy lạc, tinh như vũ.



Bảo mã điêu xa hương mãn lộ.



Phụng tiêu thanh động,



Ngọc hồ quang chuyển,



Nhất dạ ngư long vũ.



Hạ Hải không có cảnh ca múa phồn hoa như trong bài thơ đó, nơi này chỉ có con đường yên tĩnh, có mảng có xanh bị gió thổi rợn sóng.



Dưới bầu trời sao, một chàng trai đạp xe chở cô gái mặc váy phiêu phiêu, đi trên phố.



Trần Linh San nắm góc áo Tô Xán, bàn chân vừa rồi vì chạy gấp, có hơi rát, gió đêm thôi qua bàn chân trần, làm cô ngưa ngứa.



Còn nhớ lúc ấy cô ngồi bệt trên mặt đất, Tô Xán nhíu mày nhìn chằm chằm đôi chân cô, cuối cùng dừng lại ở bàn chân, nói:" Bẩn quá!"



Càng nghĩ càng thấy giận, mình chạy thiếu chút nữa gãy chân, còn bị y châm chọc, kiếp trước mình làm gì mà gặp tên oan gia này, không biết chọc tức mình bao lần rồi. Tức thì nhéo hông Tô Xán thật mạnh, làm xe lảo đảo, Trần Linh San mới hậm hực nói:



- Ai bảo không biết tốt xấu.



- Tiểu thư, cô mà không thành thật, chúng ta sẽ lao xuống kia đó.



Tô Xán chỉ bờ đê.



- Yên tâm, trước khi đó mình sẽ quả cảm nhảy xuống xe, bạn đi một mình là đủ rồi, mình không khóc đâu.



- Quả nhiên tối độc phụ nhân tâm.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-niet-ban/3181375/quyen-3-chuong-118.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đại Niết Bàn
Quyển 3 - Chương 118: Không bao giờ quên
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.