- Mày còn nhớ vụ đánh cược của bọn mình không?
Khi cùng nhau rời trường học, Tô Xán đột nhiên quay sang cười với Tiết Dịch Dương:
Tiết Dịch Dương đang tán chuyện say sưa với một đám nữ sinh đi ngang qua, mặt liền cứng đờ, từng chút từng chút một quay đầu sang, cười nịnh dò hỏi:
- Mày... Chẳng lẽ định?
Tiết Dịch Dương là nhân vật ai cũng có thể bắt chuyện được, năm xưa dựa vào chuyện Tô Xán thầm mến Trần Linh San, bán đứng thằng bạn thân nhất, trở thành bạn của công chúa Trần Linh San, hiện giờ kéo được đám nữ sinh trò chuyện chẳng có gì lạ, tiếc là hắn không để ý, đám nữ sinh này chỉ ứng phó qua loa với hắn, ánh mắt chú ý cả lên Tô Xán thái độ thần bí, chỉ thi thoảng mới trả lời một hai câu.
Nụ cười Tiết Dịch Dương như băng tan chảy trước nụ cười ấm áp của Tô Xán, sau đó nhìn xung quanh, hiện là giờ cao điểm tan học, mặt hắn trở nên cực kỳ khó coi, hạ thấp giọng xuống:
- Mày không định, đá mông tao.. Ở đây chứ? Đừng.. Tao...
Nhìn thấy Tô Xán vẫn mỉm cười, chút hi vọng cuối cùng của Tiết Dịch Dương tan biến, cắn răng, như chuẩn bị bước lên pháp trường, xoay người lại, đưa mông cho Tô Xán.
Mấy nữ sinh đã bịt miệng, giống như báo trước một sự kiện xôn xáo lớn sắp diễn ra.
Tiết Dịch Dương nắm chặt tay, hắn cảm giác được người xung quanh đi chậm lại, rồi chậm lại.
Hắn không biết nếu như truyền ra tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-niet-ban/3180931/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.