Lại nhìn qua Tiêu Vân Vân, má như hoa đào, mắt như nước thu, ăn nói ngọt ngào, thái độ đúng mực, đúng là thục nữ nhà gia giáo. Ông ta đương nhiên không biết Tiêu Vân Vân cố ý làm ra cho Tô Xán xem, thầm nghĩ Tiêu Phi và vợ trông chẳng ra làm sao, vậy mà sinh được đứa con gái ngoan ngoãn dễ thương, liền ôn hòa hỏi:
- Vân Vân, lần này thi cử thế nào, được bao nhiêu điểm?
- Dạ, 612 điểm ạ, không được tốt lắm.
Tiêu Vân Vân mặt đỏ lên, kỳ thực cô chỉ thi được 600 điểm, thiếu mất 10 điểm mới vào được Nhất Trung, hoàn toàn nhờ Tiêu Phi chạy nhờ quan hệ, có điều trước mặt bao người không thể nói thật, đành nói dối, đã vậy còn rất khéo léo tăng thêm điểm số lẻ, có điều số điểm này cũng đủ cao rồi. Cô liếc nhìn Tô Xán, thầm nghĩ điểm của mình chắc đủ làm cậu ấy kinh ngạc?
Tiêu Phi lại hiểu nhầm con gái, nghĩ con gái còn quyến luyến Tô Xán, càng nhìn càng ghét thậm tệ.
- A, không tệ, không tệ.
Dư Thu Thu gật gù:
- Xinh đẹp đáng yêu, hiền tài thục đức. Lão Tiêu, tôi thấy tương lai nhất định sẽ có không ít chàng trai đánh nhau vỡ đầu vì cô con gái này của anh đó.
- Ha ha ha, đâu có, nó còn nhỏ lắm, nói chuyện yêu đương gì chứ, học tập mới là quan trọng... Mấy cái thằng nhãi không chịu học hành đàng hoàng, vài ba ngày lại viết thư cho nó, bị mẹ nó xé hết rồi.
- Cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-niet-ban/3180917/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.