Thời giam thấm thoát qua đi, Song Joong-ki bây giờ đã sáu tuổi.
Trong khoảng hai năm này, hắn cảm thấy vô cùng thoải mái, vô cùng nhẹ nhàng. Hắn cảm giác như mình đã bước đầu tiên bù đắp tiếc nuối lúc trước. Nhưng đến sáu tuổi hắn, đã vạch định kế hoạch cho chính mình.
Sáng sớm, Song Joong-ki thức dậy như mọi ngày, đánh răng rửa mặt, nhưng hôm nay ngoại lệ, hắn không tập luyện trong phòng một mình chờ đợi ăn sáng, mà đến phòng của ông nôi hắn.
Phòng của ông nội hắn là một căn phòng đậm chất trang trí văn hóa xưa của Hàn Quốc, hắn gõ gõ cửa phòng, hô nhẹ:
“Ông nội, cháu vào được chứ?”
Song Sang-ho vốn đang chuẩn bị ra vườn tập một bài thể dục buổi sáng, nghe cháu hắn gọi thì lại ngồi xuống, nói nhẹ:
“Vào đi.”
Song Joong-ki kéo cửa vào, sau khi vào, hắn ngồi ngay ngắn trước mặt ông nội. Chỉ là, vốn chỉ có sáu tuổi hắn, lại làm bộ dạng như người lớn phải bàn đại sự, trông khá buồn cười.
Song Sang-ho thấy thế thì phì cười, nói:
“Joong-ki a, không cần phải làm bộ, muốn gì thì nói ra đi, chỉ cần không phải yêu cầu quá đáng, ông sẽ đồng ý.”
Song Joong-ki nghe vậy, thì đi thẳng vào vấn đề:
“Ông, năm nay Joong-ki đã sáu tuổi, là giai đoạn tốt nhất để bắt đầu rèn luyện, vận động. Mong ông cho phép cháu, theo cha cháu vào trong quân đội. Tất nhiên, cháu sẽ không tập mấy thứ như bắn súng, võ học, nhưng cháu muốn rèn luyện thân thể, trên hết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nhat-thuc/2547958/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.