Trước đây Hứa Thanh Tiêu còn cảm thấy, sau này hắn không tu dị thuật nữa thì sẽ không sao. 
Bây giờ nghĩ lại, quá nhiên bản thân vẫn còn non lắm. 
“Đi đi đi, Thanh Tiêu, chúng ta tới tửu lâu uống vài chén, giúp ngươi xua tan nỗi sợ” 
Bọn họ cất giọng, lôi kéo Thanh Tiêu đi xua tan nỗi sợ. 
Hứa Thanh Tiêu cũng không từ chối. 
Hắn cứ luôn cảm thấy chuyện này nhất định vẫn chưa kết thúc. 
Trình đại nhân kia nhất định sẽ không bỏ qua mọi chuyện dễ dàng như vậy, đặc biệt những lời cuối cùng lúc nãy, giống như đang cảnh cáo mọi người vậy. 
Thực ra là đang nói cho hắn nghe. 
Thế nên tốt nhất bây giờ không nên nói bậy gì cả, cũng không nghĩ gì nhiều hết, làm một người bình thường, đợi vượt qua được khoảng thời gian này rồi hãng nói. 
Điều duy nhất khiến Hứa Thanh Tiêu cảm thấy. khó chịu là Triệu đại phu bị dùng hình. 
Ông ta đã bị hắn liên luỵ rồi. 
Hứa Thanh Tiêu có chút hối hận. 
Mà cùng lúc đó. 
Đêm hôm ấy. 
Trong sơn mạch lân cận huyện Bình An. 
Trình Lập Đông một mình một ngựa, yên lặng nhìn vào bóng đêm vô tận 
Phía sau có mười tên quan sai đi theo. 
Hắn ta yên lặng cực kì, tân ra một khí thế uy nghiêm. 
Mà lúc này. 
Thuộc hạ mũi khoắm đứng sau hẳn ta bỗng nhiên lên tiếng. 
“Đại nhân, tên Hứa Thanh Tiêu này rất đáng nghị, có cần sắp xếp hai người ở bên cạnh theo dõi hẳn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nguy-vuong-trieu-song-thanh-giang-pham/3568797/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.