“Hôm nay… vị ấy không đến sao?”
Vào ngày mùng bảy tháng bảy, Triệu Hoằng Nhuận vì thực hiện lời hứa với lục hoàng huynh Hoằng Chiêu mà lại một lần nữa đến Nhã Phong các tham dự hội thơ, các sĩ tử trong hội thơ thấy hôm nay Triệu Hoằng Nhuận chỉ đến một mình mà không đi cùng Ngọc Lung công chúa thì đều cảm thấy thất vọng.
Còn Hà Hân Hiền ngồi cạnh Triệu Hoằng Nhuận thì không kiềm được mà hỏi.
Thấy thế, Triệu Hoằng Nhuận đành phải giải thích đại khái, bảo rằng việc Ngọc Lung công chúa đến dự hội thơ đã bị người ta biết, thế nên không tiện lộ diện nữa.
“Cũng có nghĩa là sau này sẽ rất khó quay lại đây sao?” Hà Hân Hiền hỏi bằng vẻ mặt tiếc nuối.
“Đại khái chính là như thế.” Triệu Hoằng Nhuận cũng khẽ thở dài. Đột nhiên, cậu như có vẻ phát hiện ra gì đó, bèn ngẩng đầu nhìn Hà Hân Hiền rồi cười nói: “Sao hả, Hân Hiền huynh có vẻ cũng rất thất vọng thì phải?”
“Đâu có…” Hà Hân Hiền lập tức hốt hoảng, vội phẩy tay lia lịa: “Ta chỉ là…”
“Chỉ là cái gì?” Triệu Hoằng Nhuận cười đùa.
Hà Hân Hiền ngượng ngùng mỉm cười rồi cúi đầu không nói gì nữa, cũng không biết là đang nghĩ gì.
Nhã Phong Thi Hội hôm ấy không biết có phải vì không có Ngọc Lung công chúa tham dự hay không mà các thành viên tham gia hội thơ đều không có mấy hứng thú, bầu không khí luôn có hơi trầm lặng.
Đối với việc này thì Triệu Hoằng Nhuận cũng không thấy khó hiểu. Nghĩ cũng phải, chẳng phải sau khi cậu cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nguy-cung-dinh/1316531/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.