“Bát điện hạ lẽ nào xem thường chúng tôi sao?”
Một câu nói bất mãn đồng thời có phần trách móc vang lên, làm gián đoạn cuộc đối thoại về tân khoa kỳ thi hội giữa Triệu Hoằng Nhuận và Hà Hân Hiền.
“Vì sao lại nói thế?”
Triệu Hoằng Nhuận mỉm cười hỏi.
Sĩ tử ấy liền cau mày nói: “Nhã Phong Thi Hội bất luận gia môn, chỉ chú trọng văn tài và phẩm đức, trước nay đều thế… Đám tại hạ kính bát điện hạ là hoàng tử nên vừa rồi đều đứng dậy cung nghênh, nhưng bát điện hạ từ lúc vào trong điện thì không hề biểu lộ gì, thậm chí chẳng thèm nói với chúng tôi một câu, đây không phải là xem thường chúng tôi sao?”
Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày suy nghĩ, cảm thấy người này nói cũng khá có lí, do lúc nãy cậu tò mò về người đạt hạng ba tân khoa kỳ thi hội nên đúng là chỉ giao lưu với mỗi Hà Hân Hiền, hoàn toàn không quan tâm ai khác, thế nên sĩ tử này nói cũng không sai.
Nhưng cách nói trách móc hỏi tội này thật sự khiến Triệu Hoằng Nhuận không vui.
“Ngươi tên gì?” Triệu Hoằng Nhuận lạnh lùng cười hỏi.
Lục hoàng tử Triệu Hoằng Chiêu khẽ cau mày, vì câu “Ngươi tên gì” này không phải là một câu hỏi lịch sự. Theo lẽ thường thì Triệu Hoằng Nhuận nên dùng cách nói tôn trọng đối phương như “Xin hỏi túc hạ tôn tính đại danh”, chứ không phải cách hỏi của bề trên như “Ngươi tên gì”.
Thế nên, sĩ tử ấy trong ánh mắt lập tức lộ ra một chút phẫn nộ, bực dọc trả lời: “Tại hạ Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nguy-cung-dinh/1316528/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.